Hội du lịch Việt Nam

Tác giả Chủ đề:  Câu Cá Côn Đảo  (Đã xem 3882 lần)

Đã thoát ra condaoresort

  • Cô Đảo Thiên Đường Của Biển
  • Xa mẹ lần đầu
  • Bài viết: 15
  • Total likes: 1
  • Karma: +0/-0
  • Ocean Côn đảo Travel là đơn vị uy tín trong lĩnh v
    • http://oceancondaotravel.vn/Trang-chu.aspx
Câu Cá Côn Đảo
« vào: Tháng Hai 01, 2012, 12:08:54 PM »
Trích
Đặc sản mắm hàu Côn Đảo (Vũng Tàu)
Ra Côn Đảo thưởng thức mực trên biển
Côn Đảo - thiên đường nghỉ dưỡng và khám phá thiên nhiên
Kinh Nghiệm Du Lịch Côn Đảo

Năm nào cũng vậy, cứ đến mùa câu biển là hình ảnh Côn Sơn lại hiện lên và cảm giác nôn nao của những cuộc săn bắt lại hiện về trong tâm trí tôi. Đã nhiều năm nay, cho dù có đi câu hồ hay đầm tôi cũng không thể nào quên được những cảm giác mạnh mẽ mà câu trên vùng biển Côn Sơn được. Ngồi câu ở hồ đầm, có là hồ đầm thiên nhiên nhiều khủng long đi chăng nữa cũng không thể nào có những cú kéo cần nghe răng rắc rạn vỡ trong từng thớ keo – cho dù là cây cần tốt thê nào, tiếng kéo dây khét lẹt nghe lạnh lùng mà lại nóng bỏng như muốn kéo phăng tất cả xuống lòng biển. Điều mà không đâu có được là những câu chuyện như truyền thuyết của các bạn câu trên ghe đã trải qua trên những vùng biển giàu đẹp khắp miền của tổ quốc thân yêu, là sự gắn bó khi cả một tập thể cùng bắt một chú cá to hay cùng chung vui chia buồn trong một khoảnh khắc. Đó là điều đương nhiên khi năm nay, đây là lần thứ hai tôi lại ra chinh phục Côn Sơn.
Côn Đảo hào hùng, nơi mà nguồn tài nguyên còn như nguyên vẹn với rất nhiều bất ngờ và làm rất nhiều người rung động viết lên thành nhiều bài hát, bài báo, bài thơ nổi tiếng. 4so9 cũng rất nhiều bài viết về nơi đây với những chú thu, mú, bè trang, cá bớp khổng lồ làm say mê bao tay cần. Những người lớp trước như như thuyền trưởng Khánh nhiều kinh nghiệm, ba Tèo mê nhậu cũng như mê câu, lớp sau như Cung, Lễ chịu thương chịu khó phục vụ anh em nghiền câu có những cảm giác khó tả.

Ngồi trên con đò nhỏ đưa 5 anh em chúng tôi ra ghe câu của anh Khánh.Tôi vẫn thích ghe của anh hơn tất cả vì đã đi lâu, quen tính nết dễ nói chuyện. Người miền biển là vậy, mộc mạc đến hơi khô khan nên cũng phải hiểu nhau mới dễ nói, dễ làm. Trong các ghe câu, ghe của Khánh là ghe câu cùng anh em 4so9 lâu hơn cả, cũng có nhiều thành tích nổi bật hơn. Nói cho đúng, ghe Khánh có nhiều điểm câu huyền bí hơn các ghe khác nên chuyện thi thoảng có kỳ tích là đương nhiên. Vài năm trước, Khánh đã cùng cao thủ Hồ Văn Hán kéo lên con cá đuối hơn cả tạ, trải phủ cả sàn ghe trước. Chú cá to đến nỗi chỉ cắt diềm để về làm khô mà cũng hết cả hơn một giờ đồng hồ đánh vật. Mới năm kia thì lại cùng Tỉnh – daiwa, Đoàn Đạt lên chú cá mú thông hơn 20kg.



Bè trang vài chục kg, thu bớp hàng hai hàng hai là chuyện đã xảy ra trên 4so9 được nêu đầy mặt báo. Đấy là chưa kể cả những chuyện không nên kể như cái máy Acurate mới toanh được đại gia tặng cho ba Tèo, mới xuất quân buổi đầu thì bị bẻ ngang bát máy kéo phăng cái máy hàng khủng xuống đáy biển. Hay là chuyển của chú Hán có cây cần cũng hàng thứ thiệt mà bị khủng long tiện cái gãy cả chuôi cần, lôi cả máy lẫn cần hun hút vào lòng biển trong sự bất lực của cả ghe. Hay như ngay tôi đây, cạnh hòn Thơm đã bị một chú hàng khủng kéo cả bộ Tenryu mới tậu xuống. Đến tận bây giờ, cái cảm giác con cá nhổ cây cần lôi xuống biển, nhắc lại nghe cứ nhức nhối trong lòng.

Gió biển mơn man, man mát thật dễ chịu làm sao. Mặt biển hôm nay sao mà êm như lời ru của mẹ, ngọn núi phía trước sừng sững như hình bóng của cha. Tôi lại cảm thấy mình thật nhỏ bé. Đến nơi rồi! Anh Khánh cùng các bạn ghe đã đợi sẵn giúp chúng tôi chuyển đồ đạc lên và chuẩn bị nhổ neo.

Buổi câu sớm đầu tiên không được như ý. Mặt biển êm ru là vậy nhưng dòng phía dưới lại xiết vô cùng. Nước mùng một quả nhiên khó chịu. Cả chiều hôm đó chúng tôi chỉ được vẻn vẹn có 2 lão 1 hoác 1 kẽm. Coi như được bữa cơm chiều đồ tanh gọi là. Thôi thì nghỉ câu làm mực sớm cho chắc ăn, hy vọng sẽ có nhiều mực cho buổi câu ngày mai. Đi Côn Đảo, ai cũng thừa biết – chuyện tối quan trọng là chuyện mồi màng. Không có mồi thì không có cá, vậy thôi. Do vậy, cả ghe ra sức câu mực ngay sau khi thuyền đã đậu yên. May mắn thay, mực lên rất đều, không mấy chốc mà ba kiệt mực đã loang loáng những mực là mực. Thái An lần đầu câu Côn Đảo cũng hết sức chăm chỉ. Mùa biển êm nên sóng nhẹ nhàng, sức trai đang lớn làm cu cậu khoái trá giật lấy giật để mực mồi.

Dân câu Côn Đảo đại đa số đều nhắm đến cá thu làm thành tích nổi bật. Có nhiều lẽ để cá thu được ưu tiên câu như thế. Thứ nhất, cá thu ngon, dễ làm quà biếu và cũng được người nhận hỉ hả vì cá thu Côn Đảo luôn tươi ngon số một. Thứ hai, giá trị kinh tế của cá thu cao gấp 3 đến 4 lần cá đáy. Chỉ một con thu chừng 10kg là bằng cả 30-40 kg cá đáy – tương đương cả chục con. Tính tỷ lệ tương đương là một con mồi câu được một con cá giá trị bằng số cá mất cả ba bốn chục con mồi. Thêm lẽ thứ ba là cá đáy của Côn Đảo năm nay rất thưa, thưa đáng kể so với các năm gần đây. Chỉ năm ngoái thôi, một chuyến ba ngày có thể câu được vài tạ cá đáy, nhưng năm nay thì chỉ lác đác vài chục con cho một chuyến là may mắn lắm rồi. Đấy là chưa kể, số hành lý hạn chế và mức cước đắt đỏ của hàng không khiến cho thứ vận chuyển kinh tế nhất vẫn là cá thu. Do vậy, mọi người chế hề ngạc nhiên khi tại sao chúng tôi lại dồn sức câu cá làm mồi cho cá thu là vậy.

Trước đến giờ, mực và cá đổng luôn là thứ mồi thường xuyên và phổ biến để câu cá thu và cá đáy. Khoảng 2 năm trở lại đây, Côn Đảo còn bổ sung thêm nhồng vào danh sách mồi câu cá thu. Tất cả suy luận từ kinh nghiệm lâu năm của dân câu: nhồng và thu ghét nhau kinh khủng, chuyên giành lãnh địa của nhau. Không ít lần, người ta thấy con nhồng bị một bầy thu đuổi và cắn cho tơi tả, cũng như thi thoảng lại thấy thu nhảy lao xao khi có một chú nhồng khổng lồ tiến vào khu vực kiếm mồi chung. Do vậy, ngoài mực ra, anh em còn làm thẻo lưỡi câu nhồng con để làm mồi bắt thu. Thẻo lưỡi câu nhồng cũng khác biệt so với câu cá đổng cũng như các loại cá khác. Lưỡi câu trước khi gắn vào dây câu phải được nối bằng một đoạn dây đàn số 3 khoảng 10 cm tránh chuyện bị nhồng tiện đứt. Hàm răng sắc như lưỡi lam đã có rất nhiều hình ảnh cá đổng mồi hoặc chú cá cam nhỏ có một đường cắt ngọt sớt phẳng băng như cắt giấy với hai chữ mô tả ngắn gọn, lạnh người: truyền nhồng. Chính vì thế, khi câu nhồng được cũng phải hết sức thận trọng khi gỡ lưỡi, chỉ cần một va chạm nho nhỏ với hàm răng chúng thôi là đổ máu với chúng ngay lập tức, nếu là nhồng lớn còn có thể mất một phần cơ thể chưa biết chừng.

Tối hôm đó cá nhồng chậm ăn nên chỉ được khoảng chục con nhưng may sao chúng rất khỏe và sống cả, còn mực mồi thì bao la - 3 kiệt đầy. Tôi nói với anh em: “với 3 hòm đạn này ngày mai bắn thả phanh".

Đúng 5 giờ sáng chúng tôi có mặt tại điểm câu đầu tiên. Bình minh Côn Sơn thật nên thơ và hùng vĩ. Mặt biển vẫn êm như lời ru của mẹ, núi vẫn sừng sững như hình bóng của cha. Neo xong! Thả câu anh em ơi! Tiếng anh Khánh hô rõ to. Chúng tôi thi nhau buông câu và bắt đầu kéo cá, hò hét như muốn đánh thức cả Côn Sơn. Cá lên đều, có cả thu lẫn cá đáy khiến anh em hào hứng. Thái An nhà tôi cũng nhanh tay guồng. Chú nhóc học câu rất nhanh, ngồi dáng rất chắc chắn bên be ghe, nhóng mồi, kéo cá thuần thục chả kém các chú các bác. Thuyền trường Khánh đứng cạnh tôi nhàn hạ với tay rút cây cần đánh đáy tôi cắm sẵn ở thành be rồi nói với tôi: "Nghịch nha". OK! Tôi trả lời ngắn gọn rồi cắm cây thu vào be ghe, đón lấy cây Tenryu Khánh đã gắn sẵn mồi. Xuống mồi, lên 1 em gáy khoảng 2 kg. Tôi nói: “Nghịch cơ mà, lần này ra tôi thích nghịch". OK! Khánh trả lời trong miệng cười mỉm và hắn ra kiệt mồi xúc lên 1 con nhồng bằng cổ tay móc vào thẻo 4 lưỡi, tôi với tay lấy cái chai nước lavie nửa lít trống rỗng đưa cho hắn làm phao. Tõm! Con nhồng xuống nước tưởng thoát cắm đầu chạy như ma làm, kéo cả cục chì đáy chưa kịp mở. Dây căng ra, cái chai lavie nhấp nha nhấp nhô trông thật hấp dẫn và vui mắt. Con nhồng để câu thu nhưng lại mắc mồi neo chì như câu đáy, rồi lại buộc phao như đánh nổi làm thành một kiểu câu lạ kỳ. Thu bắt đầu chậm ăn, mọi người thư thả ôm cần trong nắng sớm. Tôi như có linh cảm nên vừa ngó cây câu thu vừa nhìn cai chai. Có tiếng anh Khánh ở buồng lái vọng ra: “Cuốn câu chỉnh neo anh em ơi". OK!Tôi trả lời và với lấy cây câu thu để cuốn dây. Bỗng như có linh cảm, tôi nhìn không thấy cái chai đâu, liền vội kêu to "Hóa! mất chai rồi xem thử coi". Hóa lơ đãng một tay đang thu cần câu cá thu với tay kia nắm sợi dây kéo thử. Có cá, nó kêu toáng lên như bị ai bóp vào chỗ bất ngờ. Khánh vừa từ buồng lái đi ra liền chạy nhào đến rút cây cần ôm ghì vào bẹn và quay cật lực. Trời đất! Con gì thế này! Khánh la lên, cây cần câu cong vút dây căng như neo gặp bão còn cái máy thì rít lên dây ra tuồn tuột. Tôi quăng cây cần đang cầm trên tay xuống quay sang từ từ xiết dần dây cho Khánh. Dây vẫn cứ ra tôi xiết tiếp, dây vẫn cứ ra. Không xong rồi, Khánh nói với tôi. Nhìn hắn tôi thấy mặt đỏ phừng lên méo xệch. Có lẽ do vội quá nên điểm tỳ của cây cần ở bẹn hắn chưa chuẩn làm cho hắn đau mà chả dám buông cần. Tôi vội lấy bell đeo cẩn thận rồi sáp đến Khánh để nhận lại cần. .Khánh chuyển cần qua cho tôi tiếp sức. Tôi quay thử nhưng nó cứng ngắc và dây vẫn cứ ra. Nhìn vào ổ dây tôi thất thanh "Hết dây mất Khánh ơi!". Như con sóc anh vừa chạy vào buồng lái vừa la to "anh em cuốn hết câu lên! Cảo neo Tường ơi!". Tôi vội vàng đứng lên vừa cố quay máy thu dây vừa đi dọc theo be lên phía mũi ghe. Đến đầu mũi ghe tôi quỳ sát vào thành be ôm chặt cây cần thầm nghĩ "một mất một còn đây". Cây Tenryu cùng cái máy Daiwa chứa nhợ hàng dữ mua ở nhà Mori cứ kìn kịt chịu phép con quái vật dưới nước. Vừa lúc đó tôi thấy cây cần thẳng ra, nhẹ hẫng.

Thì ra Khánh đã cho ghe chạy tới. Nhân cơ hội tôi quay cật lực, quay như chưa bao giờ được quay vậy và thu vào được gần trăm mét dây và đây cũng là điều cực kỳ may mắn vì cách đấy không xa khoảng là cả một cái rạng rất lớn. Hóa ra con cá đã cố sống cố chết để chạy tới đó(quy luật sinh tồn mà). Lúc này tôi cũng đã thấm mệt. Tôi quay lại bảo Giang lấy đai đeo vào để chuẩn bị nhận cần. Giang mới ôm cần thì con cá lại ghì cây cần cong vút rồi chạy như hóa dại. Giang cong lưng kéo, thở phì phò và tôi nghe như hắn gầm gừ trong cổ họng tiếng khỉ gió gì chẳng ai hiểu...chắc là đuối. Lại đến tôi, nghe sau lưng có tiếng nói "Nghịch à!thích nghịch à! chết chưa con!"... rồi cười khằng khặc. Thì ra là Khánh. Đánh đu với chiếc ghe đang thả trôi và con cá đang như cục đá phía dưới được gần một tiếng thì thành tích thu dây của tôi cũng đáng nể. Chiếc phao lavie đã tiến sát mặt nước. "Gỡ cai chai!" có ai đó la lên. Một thoáng chững lại để anh em gỡ phao, con cá như thấy động lại điên cuồng kéo một chập khiến suýt nữa tôi buông cần. Qua cú kéo, nó lại hiền lành trở lại và tôi lại tiếp tục đánh đu, mặc kệ cho thời gian cũng như dây nhợ, chỉ cần biết là kéo được nó lên là vui. Mồ hôi mẹ, mồ hôi con đổ cũng mặc, chỉ biết kéo và kéo. Chợt Khánh hét lên.... "mú thông". Cả ghe mọi người cùng hét ầm lên"mú thông! Cố lên! Vô địch! Vô địch!Vô địch!" ...Một cảm giác khó tả trào lên lúc này tôi mới bắt đầu thấy run, run thật sự.Ôi trời! trong làn nước xanh ngắt, con mú thông lấp loáng vân như một khối mây nhiều màu từ từ trồi lên. Thêm vài cú quay thu dây, nó nổi lên ngửa bụng trông như một con heo, hai cái khấu (móc) và bốn lực sĩ đã sẵn sàng."Một hai ba nào ! ".
Xong, em mú thông béo hú, tròn căng nằm chình ình trên nắp hầm đá. Cả ghe anh em kẻ hét, người la, người hú, kẻ gào vui sướng đến hóa dại. Thuyền trưởng Khanh như trẻ con, hắn nằm lăn ra bên con mú ôm hôn hôn, hít hít Ông bạn Kiên của tôi thì nhảy vào xoa xoa rờ rẫm, mắt lim dim đờ đẫn. ( chắc là phê) , thằng con trai tôi hú lên như sói rồi cười toét, cu Thắng hát liên hồi"À lề À lế À lê...". Nhìn đồng hồ 11 giờ 40, vậy là chúng tôi đã đánh vật với em Mú này hơn một giờ đồng hồ. Ai cũng mệt vì la, vì hét, vì kéo cá và vì vui sướng...Chả thiết câu nữa, anh em hết ôm, nằm rồi ngồi chụp hình với cá. Chưa hết, nó còn được buộc dây thừng treo lên để cho anh em cùng đứng mà chụp hình. Chưa khi nào tôi thấy mọi người lại thờ ơ với câu cá đến thế.
Những cú điện thoại báo về đất liền, tin rất nhanh tràn ngập trong điện thoại bạn bè và cũng được thông báo ngay trên 4so9 để mọi người cùng biết. Đến bữa cơm mặt ai cũng ngơ ngơ có lẽ là quá sướng. Số phận con cá cũng được định đoạt rất nhanh sau buổi hội ý: dành cho gia đình và cho anh em thân hữu.

Các bạn thân mến!"Một cây làm chẳng nên non". Để có được thành quả này là sự kết hợp thật khéo kéo, hài hòa và ăn ý của toàn thể anh em chúng tôi với niềm đam mê chinh phục.

Biển vẫn êm như lời ru của mẹ. Núi vẫn sưng sững như bóng hình cha.Chia tay Côn Sơn trong cảm giác sung sướng tột độ và hẹn ngày gặp lại. Chúng tôi trong một ngày vui đã lập được một kỳ tích của dân câu.

Xin cảm ơn anh Khánh cùng các bạn ghe!


Trích
Đặc sản mắm hàu Côn Đảo (Vũng Tàu)
Ra Côn Đảo thưởng thức mực trên biển
Côn Đảo - thiên đường nghỉ dưỡng và khám phá thiên nhiên
Kinh Nghiệm Du Lịch Côn Đảo
« Sửa lần cuối: Tháng Bảy 11, 2013, 08:28:54 AM Gửi bởi conan2001 »
OCEAN CON DAO TRAVEL
http://oceancondaotravel.vn/
 

Tags:
 

Sapa - chợ Bắc Hà 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay
Đà Nẵng City - bán đảo Sơn Trà - Bảo tàng Đà Nẵng
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay
Tour du lịch Cần Giờ 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay
ĐÀ NẴNG- HỘI AN - HUẾ - ĐỘNG PHONG NHA
Tour: Ghép đoàn
4 ngày 3 đêm
0
Đặt ngay
Làng bè nổi và làng Chăm Châu Đốc
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay

Vui lòng tắt chặn quảng cáo (uBlock, AdBlock, Adblock Plus Adblock Pro, Ghostery ...) để giúp chúng tôi có nguồn kinh phí duy trì hoạt động. Chân thành cảm ơn!

Thông tin đăng nhập

 
 
Chào Bạn. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.

Đối tác

Topo.vn - Địa điểm du lịch

Có thể bạn quan tâm

Đối tác

Chủ đề mới nhất


Mobile View