Kỳ 1: Từ làng cổ Đường Lâm đi Nghĩa Lộ
Kỳ 2: Đi chợ phiên và ngắm ruộng bậc thang chín vàng
Kỳ 3: Hoàng hôn Khau Phạ đẹp không thốt nên lời
Kỳ 4: Cung bậc sắc vàng Mù Cang Chải
Kỳ 5: Mây Lai Châu trôi đến Ô Quy Hồ
Kỳ 6: Rời Sa Pa đi qua Mường Khương
Kỳ 7: Về miền Si Ma Cai xa hiu hắt
Kỳ 8: Dấu ấn dinh vua Mèo
Kỳ 9: Vượt đèo khó, 'bò' qua Xín Mần
Kỳ 10: Đường cong Hoàng Su Phì
Kỳ cuối: Trở về trên đê Phú Thọ
Nhiều người nói rằng, đã ngắm ruộng bậc thang Mù Cang Chải (Yên Bái) rồi thì không cần đến Hoàng Su Phì (Hà Giang), nhưng tôi vẫn cố đi.
Ruộng bậc thang xã Sán Sả Hồ, huyện Hoàng Su PhìChúng tôi đến thị trấn Vinh Quang của Hoàng Su Phì khi trời đã tối. Dù các thành viên trong đoàn bảo rằng đã “ngập mặt” với ruộng bậc thang nhưng sáng hôm sau tôi vẫn cố thuyết phục mọi người đi ít nhất một điểm ruộng với cam kết không “đẹp không trả tiền”.
Thị trấn Cốc Pài của huyện Xín Mần chào đón chúng tôi bằng một đồi hoa xuyến chi đẹp đến nghẹt thở. Từ xa, đồi hoa cánh trắng nhụy vàng bừng sáng trong ánh nắng xế chiều nhẹ nhè, đằng sau là những vách núi cao sừng sững trong màu sương mờ ảo và bên dưới là thung lũng thị trấn Cốc Pài với nhiều mái nhà màu đỏ tươi ấm áp.
Hoa xuyến chi nở rộ sau mùa ngô
Đồi hoa rộng khoảng 2000m2, không kể những mảng hoa kéo dài hai bên đường
Thị trấn Cốc Pài trông rất trù phú ấm no Ngay khi nhìn thấy cột mốc vào địa phận Cốc Pài, tôi muốn lao vào ôm lấy nó để thể hiện tình yêu đối với vùng đất núi cao này. Được biết, nhiều đoàn phượt đi trong đêm đã ngồi tại đây khóc vì sung sướng!
Chúng tôi chỉ kịp tìm quán ăn trưa rồi tranh thủ chạy về Hoàng Su Phì. Tuy biết đường đi rộng rãi, dễ đi nhưng tôi luôn phải trừ hao thời gian vì hiểu rằng mình luôn dừng lại bên đường ngắm cảnh, chụp hình.
Con đường tỉnh lộ TL 178 về thị trấn Vinh Quang trở nên duyên dáng khi được dòng sông Chảy song hành bên dưới. Con sông này chảy ngược về biên giới Việt - Trung rồi quay trở lại tỉnh Lào Cai, Yên Bái để đổ vào khu vực hồ thủy điện thác bà.
Ở đoạn Xín Mần – Hoàng Su Phì, sông Chảy ít quanh co, được bao bọc bởi hai dải núi cao hai bên. Cứ cách vài km, ở bên hữu ngạn con sông có một con suối hiện ra. Chính những con suối này đã cung cấp nguồn nước dồi dào cho sông Chảy. Thỉnh thoảng, vài mảnh ruộng bậc thang vàng ươm khoe mình trong màu xanh của núi rừng.
Dòng sông Chảy thật hiền hòa
Với núi đồi, sông trông như một khe suối nhỏ
Công trình thủy điện đang xây dựng
Nhìn biển báo mới biết rằng có ít nhất 5 đập thủy điện trên dòng sông này
Người dân đánh cá trong chiều
Bên đường có nhiều con suối nhỏ
Ruộng bậc thang Xín Mần không nhiều nhưng luôn có vẻ đẹp lạChúng tôi đến thị trấn Vinh Quang (Hoàng Su Phì, Hà Giang) khi trời đã tối. Hôm nay, thị trấn nhộn nhịp bởi nhiều đoàn tham quan, chụp ảnh đang “đóng quân” ở khắp các khách sạn trong khu vực. Khó khăn lắm chúng tôi mới tìm được một phòng trọ để ngã lưng. Không hiểu vì sao các bữa ăn vùng cao luôn ngon miệng, thậm chí ai cũng có cảm hứng để nhấp một chút rượu hay uống một ly bia để tâm hồn thêm phấn chấn.
Sáng hôm sau chúng tôi chọn xã Sán Sả Hồ cách trung tâm thị trấn khoảng 15km để làm đích cho chuyến thăm ruộng bậc thang. Trên đường đi, hầu hết các ruộng bậc thang nơi đây đều đã thu hoạch, màu sắc và khung cảnh khá buồn chán nên tinh thần của mọi người đều xuống rất thấp. Tuy nhiên, tôi cứ động viên mọi người chạy thêm vào tận trung tâm xã.
Và cố gắng của tôi đã được đền đáp khi ruộng bậc thang Sán Sả Hồ hiện ra tầng tầng lớp lớp. Đặc biệt, nhiều khu vực đang được thu hoạch, hiện lên một khung cảnh ấm no, thanh bình của người dân bản địa.
Con đường hiểm trở vào xã Sán Sả Hồ
Bên dưới vẫn là dòng sông Chảy
Sau mùa gặt, người dân bắt đầu chăn thả gia súc ngoài đồng
Như một bức họa đồng quê
Có người đứng đây ngắm khói bay lên từ mái nhà, chẳng chịu rời chân
Cả một đồi ruộng bậc thang no ấm
Rẫy đậu bên đườngTính cho đến lúc này, chúng tôi đã đi được hơn 800km. Con đường từ thị trấn Vinh Quang theo đường Tuyên Quang, Phú Thọ về Hà Nội còn khoảng 350km nữa. Đây là đoạn đường chúng tôi gọi tên “Trở về”, tức chạy suốt không phải dừng lại ngắm cảnh gì nữa.
Tấm hình ruộng bậc thang cuối cùng trong ngày, cũng một trong những là tấm hình tôi ưng ý nhất trong chuyến điTrong buổi chiều mà ruộng bậc thang bao quanh, chúng tôi chỉ mong chạy ra quốc lộ 2, hướng Tuyên Quang càng nhanh càng tốt để ngày mai còn kịp về Hà Nội dạo chơi. Thế nhưng, tôi vẫn phải đi chậm hơn mọi người, bởi không muốn bỏ lỡ một khoảnh khắc thú vị nào nơi đây.
Phượt ký của Nguyễn Hữu
(còn tiếp)
Kỳ 1: Từ làng cổ Đường Lâm đi Nghĩa Lộ
Kỳ 2: Đi chợ phiên và ngắm ruộng bậc thang chín vàng
Kỳ 3: Hoàng hôn Khau Phạ đẹp không thốt nên lời
Kỳ 4: Cung bậc sắc vàng Mù Cang Chải
Kỳ 5: Mây Lai Châu trôi đến Ô Quy Hồ
Kỳ 6: Rời Sa Pa đi qua Mường Khương
Kỳ 7: Về miền Si Ma Cai xa hiu hắt
Kỳ 8: Dấu ấn dinh vua Mèo
Kỳ 9: Vượt đèo khó, 'bò' qua Xín Mần
Kỳ 10: Đường cong Hoàng Su Phì
Kỳ cuối: Trở về trên đê Phú Thọ