Ai ơi ma nhập chồng em.
Ma " in tơ nết " lắm phen lộng hành
Chồng em nó giựt nó giành,
Tối ngày nó giữ bên mình kem kem.
Ở nhà nó níu hằng đêm,
Ở sở nào nó có thèm ngán ai.
Nó rình rập “sấp bơ vai” ,
Nó trì nó kéo một ... hai ... ba lần.
Chồng em mặt mũi xanh dờn,
Chẳng ăn chẳng ngủ chẳng buồn đi đâu.
Một bầy con dại lao nhao,
Cửa nhà trên dưới trước sau hoang tàn.
Chồng em dở dở tàng tàng,
Ra vào ngơ ngẫn mơ màng đâu đâu.
Cái mững này mà để lâu,
Cái màn " hôm lếch" tránh sao khỏi phiền !!!
Ai ơi cứu lấy chồng em !!!