Hội du lịch Việt Nam

Tác giả Chủ đề:  Đời Người Là Những Chuyến Đi  (Đã xem 2783 lần)

Đã thoát ra khidotdh88

  • Lữ hành cấp 3
  • ***
  • Bài viết: 762
Đời Người Là Những Chuyến Đi
« vào: Tháng Tám 10, 2008, 05:25:23 PM »

Mỗi năm một lần, hoặc chẳng phải cứ đến hẹn lại lên, tôi lại tự khoác balo hành trang của mình và lên đường. Nhiều khi cũng chẳng biết nên đi đâu, nhưng rồi cũng chọn được hướng đi ngay sau khi lên xe để bắt đầu những cuộc hành trình dài tưởng như vô tận và chỉ kết thúc khi hết đam mê hoặc chợt nhớ cái gì đó còn ở lại.

Sau nhiều ngày lang thang dọc chiều dài đất nước trở về, tôi bỗng thấy thành phố hiện lên với nhiều cảm xúc mới lạ. Chợt nghĩ mình đã sống ở thành phố này bao năm và mọi vật có vẻ trở nên quá quen thuộc, đến độ đôi khi mình không nghĩ là nó có ở đó!

Này những góc phố có tự bao giờ nhỉ, như sôi động hơn và tràn đầy sức sống. Những hàng cây thay chiếc áo màu xanh dịu mát. Này những con đường khô khan và thiếu dáng cây xanh quá. Này những mái nhà tôi đã ngang bao lần, thế mà nay lại cuốn hút tôi trong cái nhìn thú vị. Và bầu trời chiều, ở cuối đường, vàng rực đến mênh mông...

Cơn mưa phố bất chợt, tôi tạt vào quán nước ven đường, ngồi ngắm phố mưa với những con người tất bật, đôi khi đã chai sạn cảm xúc về cuộc sống! Đó có phải là ta của những ngày hôm qua không nhỉ? Có lẽ thế! Chợt nhớ hôm nào mình cũng đã ngồi như thế này khi mới đặt chân đến thành phố...

Tôi lại hòa vào dòng người trên phố, cảm thấy yêu quá thành phố này, yêu quá cái chợt nắng chợt mưa, ồn ào sinh động... Tôi như mọi người và không giống người nào cả, nhiều khi tôi như đi giữa rừng người không phải cùng dân tộc với mình, chính vì dáng vẻ bề ngoài và phong cách hơi bụi cộng với cái balo làm cho con người trở nên khác với ngày thường vốn có mà chẳng hiểu tại sao?

Còn nhớ một lần cách đây hơn 2 năm, khi đó tôi có người bạn đồng hành quen trên đường đi xuyên Việt. Khi đến Đà Lạt bằng xe đò, đám xe ôm nhao ra đón như đón người thân, người đỡ balo, người xách túi, người dìu người xuống khỏi xe. Còn lại mình thằng tôi thì chẳng ai đón cả, chỉ có những ánh mắt mời chào và cánh tay chỉ trỏ ra mấy cái xe máy gần đó và giọng thì kháo nhau với vẻ ngạc nhiên đến thích thú: “Xe ôm, xe ôm”. Tôi lại một lần bị lạc ngay trên đất nước mình. Nhưng cũng thú vị lắm. Người bạn đi cùng phải giải thích, lúc đầu đã nháy mắt ra hiệu rằng cứ để mặc định họ nghĩ tôi là nước ngoài đi, cho hay hay. Nhưng sau đó đám xe ôm vẫn nghĩ rằng tôi là người nước ngoài và cậu kia là phiên dịch…

Những chuyến đi nào thì cũng đều có ngày trở về. Trở về, tôi lại vác balô đi, ngay trong chính thành phố của mình! Vẫn bị đám xe ôm theo đuổi và xổ ra những tràng tiếng Anh bồi nghe cũng thú vị. Đôi khi để thấy cuộc đời này từ khía cạnh khác thì phải tự biến mình thành người khác. Đó là nhờ những chuyến đi.


Linh Đàm Jan 2008


Những ngày đầu bước chân vào ngưỡng cửa đại học. Chẳng ai cho mình một hướng đi.

Tốt nghiệp 3 trường Đại học, tôi chẳng biết mình muốn gì. Sư phạm ư, điều đó quá rõ rồi, các thầy cô đều chắc chắn rằng mình sẽ nối nghiệp thầy cô vì đó là ao ước từ nhỏ. Ngành Xã hội học là ngành gì nhỉ, chẳng biết nữa. Thôi, chẳng dám dại lao vào cái mù mờ đó. Tiềm thức kinh doanh, ham muốn được đi đây đi đó trỗi dậy, lúc này mình mới hiểu mình muốn gì. Mặc kệ lời can ngăn, bỏ ngoài tai những kinh nghiệm của người đi trước, bỏ qua 2 trường quốc lập, mình bước chân vào trường Dân lập, một trường mà lúc đó chẳng ai muốn, chỉ là ...không còn chỗ nào khác để đi...

Sinh viên nghèo, mong được thỏa ước đó đây, lực bất tòng tâm, nguyện sau này phục thù.

Ra trường, cầm tấm bẳng trên tay mà vẫn chưa chọn được "nghiệp" của mình. CHỉ biết làm thế nào kiếm được tiền tiêu trước mắt không lại thua bạn kém bè.

Sau 3 năm bôn ba lạc loài ở lĩnh vực khác. Cơ hội đưa mình trở về nơi theo mình sẽ đốt cháy được đam mê.

Mình bắt đầu biến ước mơ trở thành hiện thực. Lần đầu được thóat ra khỏi nơi mình sống, cảm giác tự do, tự tại, lâng lâng , sung sướng tột cùng. Lần 1, lần 2, và ... những lần sau đó, mình luôn tìm mọi cơ hội để được sống, sống với chính mình và được là chính mình.

Không biết tự lúc nào mà mình không thể từ bỏ nó, không thể từ chối nó khỏi cuộc sống của mình. Ngấm vào máu, những lúc buồn, lúc nhớ lại đi, đi để thỏa khát vọng.

Một ba lô trên vai với những hành trình đến miền đất lạ...
 

Tags:
 

Related Topics

  Tiêu đề / Tác giả Trả lời Bài mới
4 Trả lời
3074 Lượt xem
Bài mới Tháng Tám 22, 2013, 12:15:14 PM
Gửi bởi conan2001
4 Trả lời
3684 Lượt xem
Bài mới Tháng Mười 04, 2013, 04:44:29 PM
Gửi bởi huong_hoanggia
3 Trả lời
2465 Lượt xem
Bài mới Tháng Tám 19, 2016, 02:58:09 PM
Gửi bởi ailamnguyen762
0 Trả lời
1260 Lượt xem
Bài mới Tháng Mười 22, 2014, 11:27:08 AM
Gửi bởi sketkutku102
0 Trả lời
700 Lượt xem
Bài mới Tháng Tư 07, 2017, 10:29:44 AM
Gửi bởi alexander_pu

Nha Trang - Hang Rái - Vĩnh Hy - Bình Hưng - Bình Lập 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
828,000
Đặt ngay
Tour tham quan Sài Gòn 1/2 ngày (Saigon City Tour)
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
160,000
Đặt ngay
Đà Nẵng City - bán đảo Sơn Trà - Bảo tàng Đà Nẵng
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
600,000
Đặt ngay
Câu cá, lặn ngắm san hô tại Bắc Đảo Phú Quốc 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
450,000
Đặt ngay
Du lịch City Nha Trang 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
600,000
Đặt ngay

Vui lòng tắt chặn quảng cáo (uBlock, AdBlock, Adblock Plus Adblock Pro, Ghostery ...) để giúp chúng tôi có nguồn kinh phí duy trì hoạt động. Chân thành cảm ơn!

Thông tin đăng nhập

 
 
Chào Bạn. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.

Đối tác

Topo.vn - Địa điểm du lịch

Có thể bạn quan tâm

Đối tác

Chủ đề mới nhất


Mobile View