Thứ nhất: Phải nói đến vị trí địa lý của Việt Nam. Cái nôi của phật giáo là ở ấn Độ, xuất hiện vào cuối thế kỷ thứ VI trước công nguyên (TCN). Con đường tơ lụa là lộ trình trọng yếu nối kết hai nền văn hóa Trung ấn.
Thứ hai: Do sự bành trướng của Trung Hoa xuống Đông Nam Á đã tạo ra sự tiếp xúc, cưỡng bức và giao thoa văn hóa Đông Nam Á - Hoa Hán. Nhiều nước Đông Nam Á bị ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa một cách rõ rệt trong đó có việt nam.
Thứ ba: Năm 111 TCN nước Nam Việt bị nhà Hán thôn tính, đánh dấu 1000 năm đô hộ của phong kiến phương Bắc vào nước ta.
Thứ tư: Trong một thời gian dài dưới các triều Đại Đinh Lê Lý Trần ( Thế kỷ 10- 14) Phật Giáo phát triển cực thịnh trở thành quôc đạo của nước ta, đóng góp rất lớn trong sự nghiệp dựng nước và giữ nước của dân tộc.
Thứ 5: Phật giáo với hệ tư thưởng từ bi bác ái, ôn hòa, khuyến khích con người hướng thiện nên về một mặt nào đó nó dễ gặp gỡ với lòng yêu nước, tư tưởng nhân đạo, lá lành đùm lá rách vốn là truyền thống lâu đời của dân tộc ta. Và thực tế đã chứng minh, Phật giáo phù hợp với đạo đức, lẽ sống của con người Việt Nam
Thứ 6: Là sự giao thoa và tương tác kéo dài hàng chục thế kỷ giữa hai nền văn minh Trung Hoa và Việt Nam đã tạo nên mối quan hệ khắng khít giữa Phật giáo Việt Nam và Phật giáo Trung Hoa trong các lãnh vực triết học, văn học, ngôn ngữ, nghệ thuật...