Vung Viêng là một làng chài nổi nằm trên Vịnh Hạ Long, thuộc vùng biển phía Đông Bắc 
Sau gần 2 tiếng rưỡi đồng hồ đi thuyền từ bến Cảng mới, chúng tôi đã có nhìn thấy “cổng làng”. Đó là một vòng cung khá rộng ăn trên một hòn đảo cách mặt biển chừng 4 mét, đủ để một chiếc thuyền mái thấp đi qua.

Làng chài Vung Viêng
Gần 3h chiều, trời đã ngớt mưa, hửng nắng và xa xa cả đoàn đã nhìn thấy những khu nhà bè thuộc làng chài Vung Viêng, xã Vạn Chài, phường Hùng Thắng, thành phố Hạ Long.
Ở làng chài nhỏ bé này, người dân làm nhà bè men theo các rìa đảo đá. Họ sống bằng nghề chài lưới, nuôi trồng hải sản tạo thành một cộng đồng thủy cư đặc biệt vi hình ảnh của những chiếc bơi đậu trước cửa, những ngôi nhà kèo cột vào nhau chống giông bão.
Thuyền dừng lại ở khu nhà văn hóa cộng đồng – khu nhà đẹp nhất trong hơn 50 nếp nhà bè của làng chài. Vừa bước chân lên nhà là khu trưng bày hơn 300 tấm ảnh chụp suốt 1 năm qua do chính trẻ em nơi đây thực hiện trong triển lãm truyền thông đa phương tiện “Mắt biển - Thời gian của những con sóng”.

Những bức ảnh trong triển lãm "Mắt biển - thời gian của những con sóng"
Tôi dừng lại khá lâu trước những tấm ảnh chụp vô cùng tự nhiên và sinh động của các em. Một cụ già đang vá lưới, một em bé 4 tuổi đang chèo thuyền hay một phụ nữ đang làm cá trên bè… Tất cả đều mang một nét gì đó bình dị và đầy chất biển.

Em bé Vung Viêng - nét đẹp đầy chất biển!
Chúng tôi nhanh chóng sắp xếp hành lý và dành thời gian để đi tìm hiểu khu làng chài. Ngược dòng về phía cuối làng, những bức ảnh ép plastic, những tấm pano tranh vẽ được sắp đặt rất ngẫu hứng dưới nước khiến bất cứ thuyền nào qua đây cũng phải dừng lại ngắm nghía. Xung quanh các khu nhà bè là các l*ng nuôi trồng thuỷ sản với nhiều loài cá như cá giò, cá trê, cá bơn, cá mú, cá song…

Bữa cơm giản dị mà bác trưởng thôn chiêu đãi chúng tôi có bát canh ngao nấu với mùng tơi mát lịm, đĩa lạc rang làm “mồi” nhắm rượu, tôm rang thịt ba chỉ vàng rộm và nhất là thịt cá mú trong bát canh dứa, cà chua mới ngọt làm sao! Còn một món đặc biệt mà được cả đoàn thích thú nhất là món giun biển xào chua ngọt. Mỗi con dài bằng ngón tay út, màu trắng ngà có sọc đen hoặc xanh biếc, sần sật và giòn tan trong miệng.
Đêm triển lãm nhộn nhịp tiếng cười nói của các em nhỏ trong khu làng chài đến xem màn thả hoa đăng, đèn trời và trình chiếu slide show dưới nước. Những khuôn mặt xạm đen vì nắng gió nở nụ cười của biển.

Tác giả bài viết và các em bé Vung Viêng
Trên đường rời khỏi khu làng, chúng tôi bắt gặp những cái vẫy tay của các em nhỏ, những nụ cười của người dân làng chài. Chuyến đi quả thực là một trải nghiệm tuyệt vời để mọi người hiểu hơn về cuộc sống của những ngư dân cả đời gắn bó với biển.
Hẹn gặp lại nhé, Vung Viêng, một ngày không xa!