Khi các thắng cảnh ít ỏi không còn đủ sức cuốn hút nữa, thì điều khiến du khách đến với Lạng Sơn chính là chợ
Hơn 2 tiếng ngồi trên xe từ Hà Nội, du khách đã có mặt ở Lạng Sơn. Vốn là một điểm du lịch từ lâu nổi tiếng với những di tích gắn liền truyền thuyết và lịch sử, nhưng hiện nay Lạng Sơn lại đang "hút" khách chủ yếu với hai điểm du lịch: Chợ Đồng Đăng và chợ Đông Kinh. Cho dù trong chương trình của các tour du lịch có thể có tên các điểm Tam Thanh, Nhị Thanh, đá Tô Thị..., nhưng có một điều chắc chắn đó không phải là điểm nhấn của tour. Thông thường, lộ trình phổ biến của một tour Lạng Sơn đi từ Hà Nội, thời gian trong ngày là: Đến Đồng Đăng lúc gần 10 giờ sáng, xe "đổ" du khách xuống bến ngay cạnh chợ Đồng Đăng. Khách tự do tham quan... chợ. Chợ Đồng Đăng ngày nay đã phải "tràn" nhiều ra xung quanh khu chợ xây cũ nay đã trở nên chật hẹp. Hàng hoá rất phong phú, tất cả đều là hàng Trung Quốc và giá rẻ (hoặc ít nhất là người mua cũng có cảm giác được mua rẻ). Đầu đĩa VCD Trung Quốc đủ cả các nhãn mác tiếng tăm, có loại giá chỉ trên trăm nghìn. Một chủ quán nước khuyên chúng tôi nếu có mua thì mua loại đầu VCD Qui Sheng, còn gọi là đầu "hoà thượng" vì có in hình một ông đầu trọc, giá trên 700 nghìn đồng. Đĩa CD và VCD toàn chương trình của VN, nhưng chỉ 5 nghìn đồng nếu mua lẻ và rẻ hơn nữa cho người mua buôn. Đi một vòng quanh chợ, chúng tôi gặp lại hầu như cả đoàn du lịch, ai nấy đã kịp tay xách nách mang. Hàng được mua nhiều nhất là chăn đệm và thảm trong nhà. Tuy ai nấy đều hớn hở, nhưng người chủ quán cũng "tiết lộ" cho chúng tôi biết mua chăn đệm vào thời gian này là bị đắt, có loại chăn bán tới hơn 400 nghìn đồng.
Các gian hàng điện tử tại chợ Đông Kinh thu hút nhiều khách đến mua sắm nhất.
Rất áy náy vì thấy trong đoàn ai cũng mua hàng mà mình thì không, tôi đã định mua một cái... tuốcnơvít kèm theo 6 đầu dự trữ, giá chỉ có 5 nghìn đồng, thì anh bạn cùng đi vội can: Cái này ở HN bán có 6 nghìn. Kết cục, để khỏi ra về tay không, chúng tôi bèn mua mấy thứ 100% made in Lạng Sơn, là 2 cân tàu xì (đậu ngâm) và 1 cân chá xoi (một thứ củ muối), chi phí hết 24 nghìn đồng. Điểm du lịch chợ Đồng Đăng kết thúc bằng việc bắt đầu điểm du lịch chợ Đông Kinh. Vẫn như vậy, nhưng đông hơn và có vẻ đắt hơn một chút. Bán hàng ở chợ này không cần chiều khách. Đã quyết là không mua gì mà đến lúc ra về, chúng tôi cũng đã xách theo: Một cái phích giữ nước nóng, một cái túi xách, một cái thớt, một cái chân máy ảnh, hai cái kìm đa năng. Dọc đường về, cứ thấy xe du lịch nào xuôi HN là lại thấy chất đầy chăn. Về rồi, mới nhớ ra chẳng ai du lịch được đâu cả, ngoại trừ hai cái chợ.