Không tỉnh nào ở Nam bộ có nhiều chùa Khmer như Trà Vinh - 141 chùa. Nổi tiếng nhất là chùa Âng, ở xã Lương Hòa, huyện Châu Thành. Ngôi chùa này đã được Bộ VHTT công nhận di tích kiến trúc-nghệ thuật cùng lúc với thắng cảnh ao Bà Om nổi tiếng miền Tây.
Tọa lạc trên một giồng cát cao, cách trung tâm tỉnh lị 5km, khu chùa Âng rộng 3,5ha, luôn rợp mát nhờ hàng trăm cây cổ thụ. Cổng chùa được trang trí tượng chằn, tiên nữ, chim thần theo mô-típ truyền thống. Nhưng khác với các chùa còn lại, chùa Âng có hào nước sâu bao bọc xung quanh và một tháp năm ngọn. Đây là nơi lưu giữ tro xương các vị trụ trì đã qua đời. Theo truyền thuyết, chùa Âng được xây dựng vào cuối thế kỷ 10. Nhưng qua sổ sách lưu lại, kể từ vị trụ trì đầu tiên, ngôi chùa có trước năm 1715, được trùng tu năm 1842. Nền chùa Âng cao 2 mét gồm 2 bậc. Rộng nhất là ngôi chính điện (36 x 24 mét), nơi tập trung các tác phẩm nghệ thuật tiêu biểu. Cửa chùa mở về hai hướng: Đông, Tây. Bên ngoài, trên đầu sáu cây cột trước chính điện, có chạm khắc hình tiên nữ, chim thần. Mái chùa lợp ngói, có ba tầng, được chống đỡ bởi 12 cột bằng gỗ quí sơn son thếp vàng (hình rồng), mái trên cùng rất dốc và cao hơn hai mái kia. Mỗi đầu hồi được đóng kín bằng một tấm gỗ hình tam giác, chạm khắc hình vị chủ thiên đội mâm và hoa hướng dương tinh xảo. Các diềm mái có hình rồng cách điệu, đầu chúc xuống, thân soãi theo dốc mái. Các vẩy uốn cong ngược lên làm cho dáng mái chùa như cao vút hơn.
Bên trong chính điện là gian phòng thờ Phật Thích ca, cũng là nơi tiến hành các nghi thức tôn giáo của Phật giáo Nam tông. Bệ thờ Phật rộng gần 30m2 gồm bốn bậc. Tượng Phật chính cao 2,1 mét. Xung quanh có 50 tượng Phật khác nhỏ hơn (bằng đá hoặc gỗ). Ba phía vách chính điện có hàng chục tranh vẽ cuộc đời đức Phật. Trần chính điện được trang trí bốn bức bích họa lớn theo chủ đề: Phật đản sinh, xuất gia, đắc đạo, nhập niết bàn. Nhờ ưu thế giao thông thuận lợi, chùa Âng lại nằm liền kề Nhà bảo tàng văn hóa dân tộc Khmer và ao Bà Om rộng gần 10ha, tạo thành một quần thể thu hút khách tham quan đông nhất so với các thắng cảnh khác ở Trà Vinh. Đặc biệt tưng bừng, đông vui là dịp lễ hội Ok-om-bok (rằm tháng 10 Âm lịch). Ngay từ xế chiều, hàng trăm tín đồ, mặc trang phục truyền thống, tay cầm cây dâng bông màu sắc rực rỡ, cờ, phướn, theo các xe hoa trang trí rồng, phượng... Trước họ là những nghệ sĩ dân gian, hóa trang thành chằn, quân lính, vừa đi vừa múa sa-dam mở đường cho vua, quan (hóa trang)... từ hai ngõ chính tiến về nơi hành lễ trong tiếng nhạc ngũ âm rộn ràng. Khi trăng lên khỏi ngọn cổ thụ là lúc diễn ra nghi thức Ok-om-bok cầu cho được mùa. Những chiếc l*ng đèn gió được thả lên không trung, chùa Âng và ao Bà Om càng lung linh, huyền ảo.
Nguồn tin: SGGP