"Nếu Sầm Sơn có không gian của một thị xã với không khí ồn ào của phố phường thì Hải Hòa có dáng dấp của một làng chài ven biển".Xa hơn so với biển Sầm Sơn 25 km về phía nam, nằm gần như sát trục đường quốc lộ 1, biển Hải Hòa là một không gian thuần túy của tự nhiên với nắng, gió, sóng biển, phi lao và cát trắng.
Chuyện kể rằng ngày xưa có một đôi trai gái yêu nhau. Một hôm hai người vui chân đi tới tận nơi giáp ranh giữa đất liền và biển cả. Chàng mỏi chân nằm nghỉ rồi thiếp ngủ trên bờ biển lộng gió. Nàng tung tăng đi chân trần, chạy dọc theo mép nước, đùa giỡn với hải âu…
Bị mê hoặc trước vẻ đẹp thanh tao của nàng, hoàng tử con vua thủy tề tung sóng lên ve vuốt đôi chân trần trắng ngần như ngà voi và dâng tặng nàng những chiếc vỏ sò, vỏ ốc đẹp nhất của đại dương. Người yêu của nàng khi tỉnh dậy đã nhìn thấy cảnh trái lòng đó. Chàng hét lên một tiếng đau đớn, vụt biến thành hàng cây xanh đứng chắn giữa sóng biển, không cho chạm vào người mình yêu.
![](http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A1/BD/28/6.jpg)
Du khách cùng kéo lưới với dân chài trên bãi biển Hải Hòa. Ảnh: Nguyễn Mạnh Đức.Hãi hùng trước sự việc xảy ra đột ngột, nàng quỳ xuống ôm lấy chân chàng mà khóc. Khóc đến đâu, theo nước mắt, người nàng tan chảy thành những hạt cát trắng muốt, quấn quít dưới chân cây. Hối hận và không giấu diếm tình cảm của mình, hoàng tử không ngừng nghỉ dâng sóng vỗ về lên bờ cát trắng và hát duy nhất một bài tình ca rì rào. Đó chính là rặng phi lao, dải cát trắng và muôn trùng sóng biển.
Hoang sơ! Đó là điều đầu tiên mà ta có thể cảm nhận được ở nơi đây. Nhưng hoang sơ mà không hoang dại. Có một cái gì đó mộc mạc mà thân thương, ấm cúng đang ở quanh ta. Sau một đêm hát tình ca dập dìu theo từng ngọn sóng, biển Hải Hòa dịu hiền như nàng tiên cá đang ngủ dưới ánh bình minh.
![](http://vnexpress.net/Files/Subject/3B/A1/BD/28/5.jpg)
Cá tươi vừa đánh bắt. Ảnh: Nguyễn Mạnh Đức.Câu chuyện tình xa xưa hiện ra như thực như mơ. Làn cát trắng mịn màng trải dài ra tít tắp, êm ả và bao dung đón nhận những vỗ về rì rào không dứt của sóng biển. Cùng với nó là rặng phi lao còn nguyên sơ mùi nhựa cây đang vươn tay đùa giỡn với gió trời. Từ xanh thẳm của biển khơi chợt hiện về dăm ba cánh buồm nâu, dập dìu trên đầu những con sóng bạc. Tất cả như một bức tranh được vẽ ra từ trong thần thoại. Bất chợt cả không gian vỡ ra bởi tiếng cười giòn giã của những cô thiếu nữ vạn chài, lúng liếng má lúm đồng tiền, vung vẩy gánh đôi thúng mốc ra đón quà của biển. Tưởng như giữa cái trong veo của không gian pha lê ấy, thoang thoảng đâu đây mùi hương của lúa non.
Nguyễn Mạnh Đức