Kỳ 1: Từ làng cổ Đường Lâm đi Nghĩa Lộ
Kỳ 2: Đi chợ phiên và ngắm ruộng bậc thang chín vàng
Kỳ 3: Hoàng hôn Khau Phạ đẹp không thốt nên lời
Kỳ 4: Cung bậc sắc vàng Mù Cang Chải
Kỳ 5: Mây Lai Châu trôi đến Ô Quy Hồ
Kỳ 6: Rời Sa Pa đi qua Mường Khương
Kỳ 7: Về miền Si Ma Cai xa hiu hắt
Kỳ 8: Dấu ấn dinh vua Mèo
Kỳ 9: Vượt đèo khó, 'bò' qua Xín Mần
Kỳ 10: Đường cong Hoàng Su Phì
Kỳ cuối: Trở về trên đê Phú Thọ
Ngày thứ 4 của cuộc hành trình là cung đường dài 140km từ thị trấn Mù Cang Chải (Yên Bái) sang thị trấn Sa Pa (Lào Cai).
Núi cao hơn là mây trắng Lai Châu vây quanhRời thị trấn Mù Cang Chải, chúng tôi đi qua các xã Khao Mang, Lao Chải và Hồ Bốn của Yên Bái. Cũng như các xã khác, ruộng bậc thang đang vào mùa gặt trải dài dọc hai bên đường đi.
Mặc dù “ngập mặt” với ruộng bậc thang cả ngày hôm qua, chúng tôi vẫn không thể cưỡng được cảnh đẹp hữu tình liên tục hiện ra. Đây là con thác đổ xuống dòng suối bao quanh thửa ruộng, đây là các bước chân vui mừng của các em học sinh ra nhận kẹo, hay kia là dáng rê lúa của người dân trong cơn gió nhẹ...
Thác một bên và lúa một bên
Sắc màu của lúa đẹp tươi như sắc màu trang phục người dân tộc
Những mảng màu tạo cho quả đồi trông như tấm áo cà sa nhà Phật
Biết khách du lịch đang cho kẹo, các em trường tiểu học ùa ra. Chưa đi được ¼ đoạn đường, chúng tôi chẳng còn viên kẹo nào vừa mua sáng nay
Người dân rê lúa ngay bên đường
Và bên trong thửa ruộngHơn nữa chặng đường chúng tôi đi qua là thuộc địa phận tỉnh Lai Châu gồm huyện Than Uyên và Tân Uyên. Đặc biệt, chúng tôi phải chinh phục con đèo dài nhất Việt Nam - Ô Quy Hồ, dài hơn 40km.
Ý thức được tốc độ đi chuyển chậm do liên tục dừng lại ngắm cảnh, chụp hình và tìm hiểu văn hóa bản địa trên đường đi, chúng tôi xuất phát khá sớm, dự định đến Sa Pa vào khoảng 6 giờ chiều.
Ranh giới hành chính nơi đây dường như được phân định bởi đất trời. Vừa sang địa phận Than Uyên, chúng tôi như thấy một không khí hoàn toàn đổi khác. Một bên là đồng lúa đồng ngô xanh ngát chạy xa tít, một bên núi cao sừng sững bao quanh bởi những đám mây đen mây trắng.
Ở đâu đó tôi có nghe rằng, mây là “đặc sản” của Lai Châu. Chưa đi hết Lai Châu, nhưng chỉ với hai huyện đi ngang qua, tôi cũng đã cảm nhận được “món đặc sản” này. Mây luồn trong núi, làm cho núi cao hơn. Mây là đà trước mặt làm cho lòng lữ khách bâng khuâng.
Cánh đồng Than Uyên thoai thoải và lúa còn xanh rì
Những con đường quanh co thi vị
Con đường rộng nhưng nhỏ bé trước cảnh thiên nhiên
Mây trên đỉnh núi như đe dọa chuẩn bị mang mưa xuống
Bước chân hối hả của em học sinh bị xẹp bánh xe
Mây cuồn cuộn khắp mọi nơi
Nhớ có mây bao quanh mà ngọn núi như cao hơn
Những đồi chè của Than Uyên hiện ra đẹp mắt không thua gì ruộng bậc thang
Mây núi bao quanh thị trấn Tân Uyên
Núi như một bức tường thành khổng lồ vững chãiDừng chân ăn trưa, nghỉ mệt ở Tân Uyên, chúng tôi tiếp tục lên đường tới ngã ba Bình Lư (thuộc xã Bình Lư, huyện Tam Đường, Lai Châu). Đây là nơi kết thúc quốc lộ 32, con đường dài xấp xỉ 400 km từ Hà Nội mà chúng tôi đi trong mấy ngày qua. Một hướng của ngã ba đi về thị xã Lai Châu, hướng còn lại bắt con đèo hùng vĩ Ô Quy Hồ để sang Sa Pa.
Qua Than Uyên rồi đến Tân Uyên
Ngã ba Bình Lư
Vào đèo Ô Quy Hồ, mây đen báo hiệu thời tiết đang xấu dầnMột lần nữa chúng tôi lại trễ thời gian ít nhất 2 tiếng đồng hồ so với dự tính do la cà dọc đường nhiều quá. Nhưng ở thời điểm ấy, đó là một điều may mắn khi trời sắp về chiều, ánh nắng xiên làm cho khung cảnh trở nên lung linh hơn.
Đường lên đỉnh đèo cao gần 2.000m so với mặt nước biển đẹp không thể tả. Vẫn là con suối chẳng biết từ đâu uốn quanh thung lũng ruộng bậc thang. Những đỉnh núi của dãy Hoàng Liên Sơn cao vút, phải ngước mặt lên mới nhìn thấy hết được.
Đặt biệt, sườn đèo bên tây nắng chiều tươi rói bao nhiêu thì sườn đông về phía Sa Pa lại mây mù ảm đạm. Mọi người buồn chán khi phải mặc áo mưa, riêng tôi vẫn xem đó là điều thú vị khi trong một ngày nhận được nắng - gió - mây - sương mù và mưa lạnh buốt.
Ruộng bậc thang đã thu hoạch tận dưới thung lũng
Đường đèo quanh co liên tục
Du khách tưởng chừng với tay chơi mây trên núi được
Khói đốt đồng báo hiệu buổi chiều tà
Đằng xa tít, mặt trời đã trốn trong mây
Cua quẹo để lên đỉnh đèo
Từ trên đỉnh đèo nhìn lại, con đường vừa chạy qua như kẽ chỉ
Vừa lên đến đỉnh đèo là gió mang mây mưa ập đến. Ít nhất, chúng tôi đã có may mắn thưởng lãm được cảnh đẹp của sườn TâyGió trên đỉnh đèo Ô Quy Hồ đưa những hạt mưa li ti ập vào người chúng tôi chỉ trong vòng vài phút là ướt đẫm. Quay lại sườn Tây chụp tấm ảnh cuối cùng, chúng tôi tiếp tục đi về Sa Pa trong sương mù với tầm nhìn chỉ vài ba mét.
Phượt ký của Nguyễn Hữu
(còn tiếp)
Kỳ 1: Từ làng cổ Đường Lâm đi Nghĩa Lộ
Kỳ 2: Đi chợ phiên và ngắm ruộng bậc thang chín vàng
Kỳ 3: Hoàng hôn Khau Phạ đẹp không thốt nên lời
Kỳ 4: Cung bậc sắc vàng Mù Cang Chải
Kỳ 5: Mây Lai Châu trôi đến Ô Quy Hồ
Kỳ 6: Rời Sa Pa đi qua Mường Khương
Kỳ 7: Về miền Si Ma Cai xa hiu hắt
Kỳ 8: Dấu ấn dinh vua Mèo
Kỳ 9: Vượt đèo khó, 'bò' qua Xín Mần
Kỳ 10: Đường cong Hoàng Su Phì
Kỳ cuối: Trở về trên đê Phú Thọ