Hội du lịch Việt Nam

Tác giả Chủ đề:  Tiểu phẩm vui nước nga  (Đã xem 2016 lần)

Đã thoát ra Logan

  • Lữ hành cấp 2
  • **
  • Bài viết: 300
Tiểu phẩm vui nước nga
« vào: Tháng Tám 05, 2008, 08:35:12 AM »
Tôi là người phụ nữ chẳng thích gì những người đàn ông của thời buổi bây giờ. Họ không được ngây thơ, chất phác như thời xa xưa nữa. Ôi, những chàng trai lãng mạn mà tôi hằng mơ tưởng, nay đâu?

Tôi làm quen với người đàn ông đó trong một cuộc vui. Anh ta đẹp trai, cao lớn, nhìn phong thái tôi đoán chưa có gia đình.

- Tôi ấy à? - Anh ta lên tiếng - Điều quan trọng không phải là hình thức và của cải, mà là một người tốt.

- Còn tôi - Tôi nói - Tôi hoàn toàn có quan điểm giống anh. Tôi muốn được yêu bởi chính mình chứ không phải vì ông cụ thân sinh hiện đang làm việc ở Đại sứ quán Thụy Điển.

- Chị không đùa đấy chứ? - Chàng nghe vậy, hỏi ngay.

- Không! Tôi không đùa. Một tài khoản ở Đức này, một biệt thự ở Italia này, và một chi nhánh công ty ở Singapore này...


Minh họa của Lê Tâm.



Có một điều gì đó làm gương mặt chàng bừng lên rạng rỡ. Chàng nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh tôi.

- Hẳn không ít người nói với chị rằng, chị là người đàn bà xinh đẹp và cuốn hút?

- Tất nhiên rồi - Tôi cười - Chính chồng tôi cũng từng nhiều lần nói với tôi như vậy.

- Trời đất! Hóa ra chị đã có chồng - Chàng nói và cụp mắt xuống, mặt biến sắc.

- Đúng hơn thì tôi từng có chồng. Nhưng anh ấy không đồng cảm và nhìn nhận đúng về tôi.

- Chị bảo sao? - Chàng kêu lên - Vậy thì anh ta là kẻ vô phúc. Chị thật xinh đẹp, quyến rũ. Chị khiến tôi như bị thôi miên rồi. Vòng eo, mái tóc, đôi mắt... thật không sao tả hết được. Chị cho phép tôi đưa chị về nhé.

Tôi vô cùng hạnh phúc, như thể đây chính là mối tình “sét đánh” của mình. Khi cả hai vào taxi, chàng cố gắng thể hiện tình yêu của mình bằng đôi “bàn tay vàng” bốc lửa.

Tôi bảo:

- Bố em... làm việc ở Đại sứ quán Thụy Điển...

- Hãy khoan nói về ông cụ. Bây giờ, em yêu, chưa phải lúc...

- Nhưng - tôi nói - bố em không phải là sếp, mà chỉ là... tài xế.

Đôi bàn tay của chàng ngừng “thám hiểm”.

- Dừng lại - Chàng ra lệnh cho lái xe.

- Chuyện gì vậy anh? - Tôi hỏi.

- Làm sao chúng ta lại - chàng lắp bắp, vẻ cáu kỉnh - làm... sớm thế này nhỉ?

- Sớm cái gì cơ chứ?

- Việc tế nhị ấy. Mà lại là trong taxi - Chàng nói rồi gập người định nhoài ra khỏi taxi.

- Tuy bố em chỉ là tài xế - tôi nói - nhưng anh trai em là tổng giám đốc đấy.

Chàng kêu lên:

- Ồ, em yêu! Đúng là Chúa tạo ra chúng ta là để dành cho nhau.

Chàng nhảy cẫng lên, ôm hôn tôi và thì thầm vào tai tôi những lời có cánh.

- Từ từ đã - Tôi nhắc - Hãy chờ về đến nhà...

Tại nhà chàng, khi chàng vừa bế tôi đặt lên đivăng vừa với tay mở chai sâmbanh, tôi bảo:

- Em không thể giấu anh, anh yêu ạ. Hiện anh trai em đang bị truy nã...

Chàng đờ ra. Đặt chai sâmbanh sang một bên, vẻ mặt bực bội:

- Sao em có thể mê đắm mấy trò yêu đương này khi anh mình bị truy nã, công ty thì phá sản...

- Làm sao phá sản được - Tôi bảo - Hiện chính em đang làm tổng giám đốc.

Chàng nghe vậy nhảy dựng lên, rồi “đáp” thẳng xuống người tôi. Ngay lập tức, chiếc quần dài trên người chàng đã được lột bỏ.

- Ôi ! Nữ tổng giám đốc của anh. Hãy ôm anh và làm những gì em muốn. Nhanh lên!...

Tôi ngăn lại:

- Vâng! Em đã hết sức cố gắng trong vai trò một tổng giám đốc. Nhưng đến giờ em phải thông báo với anh một điều: Công ty của em khó tránh khỏi sự... phá sản.

Thêm một lần chàng chuyển giọng. Tuy ngữ điệu mềm mỏng song vẫn không kìm nén được sự bực dọc:

- Ừ, thì cứ cho là chúng ta yêu nhau. Nhưng thử nghĩ xem, liệu những đứa con của anh có cần một người mẹ như thế?

Nói rồi, chàng lại hấp tấp kéo quần dài lên tới tận rốn.

Tôi nói:

- Anh quên mất bà cụ nhà em rồi sao?

- Còn bà nào kia nữa? - Chàng nghi hoặc.

- Nữ bá tước Sakovskaia, mẹ em. Hiện bà đã được trả lại tòa lâu đài của dòng tộc ở Pribaltic.

- Ôi, lạy Chúa, anh không kìm... được nữa - Một lần nữa chàng lại lăn xả vào tôi.

- Chỉ có điều - tôi nói - mẹ em đã thoái thác không nhận tòa biệt thự đó.

- Thôi xin đủ - Chàng rên lên - Phải chăng em nghĩ rằng anh sẽ kết hôn với một con ngốc chỉ với cái tước hiệu quý tộc suông như vậy.

- Nhưng mẹ em không ngốc như anh tưởng đâu - Tôi nói - Bà không nhận tòa lâu đài để sang tên cho em. Em sẽ bán nó để thu ngoại tệ. Vì thế mới có tài khoản ở Đức, biệt thự ở Italia, chi nhánh công ty ở Singapore...

Chàng kêu lên:

- Điều đó bây giờ không quan trọng với anh nữa. Cái chính là anh đang mê mẩn tâm thần vì em đây.

Nói rồi chàng lại nhảy bổ vào tôi, nhưng xem chừng hụt hơi. Gương mặt chàng nhợt nhạt. Chàng bò tới bên tôi, khua khua tay như người mù:

- Em yêu, em đâu rồi? Anh là của em, anh...

- Xin lỗi nhé, anh yêu - Tôi đáp - Với số tài sản trên, tôi sẽ lấy được một người đàn ông trẻ trung và sung sức hơn anh. Với tôi, người ấy giàu có hay đẹp trai không quan trọng. Điều tôi cần đó phải là một người tốt. Xin chào
 

Tags:
 

Related Topics

  Tiêu đề / Tác giả Trả lời Bài mới
0 Trả lời
1066 Lượt xem
Bài mới Tháng Tư 08, 2014, 08:45:49 AM
Gửi bởi hung 1980
1 Trả lời
1064 Lượt xem
Bài mới Tháng Chín 15, 2015, 09:27:06 AM
Gửi bởi Yến Nguyễn Thị Tiểu
0 Trả lời
1723 Lượt xem
Bài mới Tháng Ba 10, 2016, 11:19:10 AM
Gửi bởi hoagnam
0 Trả lời
785 Lượt xem
Bài mới Tháng Bảy 19, 2016, 02:20:15 PM
Gửi bởi mapmap13
0 Trả lời
2671 Lượt xem
Bài mới Tháng Sáu 27, 2019, 05:01:12 PM
Gửi bởi dumien

Đồng Tháp - Châu Đốc 2 ngày 1 đêm
Tour: Ghép đoàn
2 ngày 1 đêm
0
Đặt ngay
Tour du lịch địa đạo Củ Chi 1/2 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay
Tour du lịch Sài Gòn (City tour) - Củ Chi 1 ngày
Tour: Văn hóa / Lịch sử
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay
Sapa - chợ Bắc Hà 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay
Nha Trang - Điệp Sơn 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
0
Đặt ngay

Vui lòng tắt chặn quảng cáo (uBlock, AdBlock, Adblock Plus Adblock Pro, Ghostery ...) để giúp chúng tôi có nguồn kinh phí duy trì hoạt động. Chân thành cảm ơn!

Thông tin đăng nhập

 
 
Chào Bạn. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.

Đối tác

Topo.vn - Địa điểm du lịch

Có thể bạn quan tâm

Đối tác


Mobile View