Hội du lịch Việt Nam

Du lịch nước ngoài => Du lịch các nước khác => Tác giả chủ đề:: nhantam vào Tháng Tám 18, 2008, 11:08:53 AM

Tiêu đề: Nam Ninh qua ô kính xe
Gửi bởi: nhantam vào Tháng Tám 18, 2008, 11:08:53 AM
(http://images.travel.channelvn.net/images/uploaded/hongnv/ung-giang.jpg)
Ung Giang dưới ánh hoàng hôn

Đường cao tốc – chạy xe không mỏi chân

Gần 30 năm mới có dịp xuất ngoại trở lại, tôi thực sự ngạc nhiên trước hệ thống đường cao tốc ở Quảng Tây, bất kể đó là đường nối Hữu Nghị quan với Nam Ninh, Nam Ninh đến Bắc Hải... Hai bên đường không hề có một dãy phố, thậm chí một căn nhà, chứ không dày đặc nhà cửa như dọc theo các xa lộ ở Việt Nam.

(http://images.travel.channelvn.net/images/uploaded/hongnv/nam-ninh-1.jpg)

Các thôn xóm đều nằm khá xa đường cao tốc, thi thoảng có một vài xóm nhỏ sát đường thì đều bị chắn bởi những bức tường dài sơn màu xanh da trời. Một vài con trâu đang gặm cỏ ven đường, bên ngoài hàng sắt ngăn cách.

Ở những trạm đổ xăng dọc đường, luôn luôn có khu đi vệ sinh được trang bị hiện đại còn hơn khách sạn hai sao ở Việt Nam, và đó là chỗ duy nhất trên đoạn đường cả trăm cây số mà khách có thể dừng lại để đi vệ sinh.

Và ở mỗi trạm xăng đều không thiếu một siêu thị nhỏ để khách mua sắm đồ ăn thức uống, hay những vật dụng, đồ lưu niệm nho nhỏ. Những cô bán hàng đều tươi cười, nhưng không biết tiếng Việt, và ngôn ngữ giao dịch về giá cả với những người khách Việt Nam chúng tôi là chiếc máy tính.

Đặc biệt, trên đoạn đường từ bãi biển Bắc Hải về Hữu Nghị quan, tại một trạm xăng còn có cả những thiết bị để tài xế và hành khách tập cho đỡ mỏi lưng, mỏi chân tay. Một cảnh sát giao thông chúng tôi gặp tại trạm xăng này cho biết, đây là một complex chuẩn, và sẽ được áp dụng cho tất cả các trạm xăng ở Quảng Tây.

Giao thông nội đô Nam Ninh

Nam Ninh đã có lệnh cấm đăng ký mới xe máy từ năm 2000, và được người dân nghiêm chỉnh chấp hành. Trên đường phố, ngoài phương tiện công cộng là xe buýt, chủ yếu là xe đạp điện, mà theo cô Kỳ, đang được chính quyền Nam Ninh khuyến khích vì ít gây ô nhiễm môi trường. Đi ngang một số cửa hàng bán xe, cũng nối tiếp nhau như ở Phố Huế, hay Bà Triệu (Hà Nội), đều thấy bày bán xe đạp điện là chính.

(http://images.travel.channelvn.net/images/uploaded/hongnv/duong-pho-2.jpg)

Mới “cưỡi ngựa xem hoa”, chưa biết Nam Ninh chuyển sang nền kinh tế thị trường thế nào, nhưng tôi thấy họ không hối hả như những người Việt đang hội nhập, những người luôn cố nhích lên hơn người phía trước dù chỉ nửa bánh xe, như những cái nêm lèn cho những vụ kẹt xe thêm chặt.
Người dân Nam Ninh hầu như dừng lại khi có đèn đỏ, chứ không giống nhiều người Việt ta, thường phóng cố khi tín hiệu đã chuyển sang vàng, hay tranh thủ vọt khi đèn vàng mới sáng.

(http://images.travel.channelvn.net/images/uploaded/hongnv/nam%20ninh.jpg)

Xe taxi ở Nam Ninh, chủ yếu là loại xe giá rẻ do Trung Quốc sản xuất, phương tiện mà chúng tôi sử dụng chủ yếu khi đi mua sắm, hoặc khi lạc đoàn, đều có một l*ng bằng inox gắn quanh chỗ tài xế ngồi. Một người tài xế giải thích rằng quy định như vậy an toàn cho cả lái xe lẫn hành khách trên xe.

(http://images.travel.channelvn.net/images/uploaded/hongnv/dem-mua.jpg)

Nhưng có lẽ sướng nhất ở Nam Ninh, trong con mắt của những du khách người Việt chúng tôi, là những khách bộ hành, khi họ được dành cho những vỉa hè rất rộng để đi mà không phải tránh xe máy, hay bàn ghế, hàng hoá bày trên đó như ở các đô thị lớn của Việt Nam.

(http://images.travel.channelvn.net/images/uploaded/hongnv/nam-ninh-dem.jpg)

Các mặt phố chính đều là những cơ quan, công sở, trụ sở công ty, hay cửa hiệu kinh doanh lớn, chứ không phải nhà mặt tiền, trệt-tiệm, lầu-ở như ở ta. Sở dĩ như vậy, vì người dân Nam Ninh chủ yếu sống trong các khu chung cư, được xây dựng khắp thành phố, với cái giá theo cô Nông Kỳ, là hoàn toàn phù hợp với túi tiền người dân ở đây.


Theo SGTT
Mobile View
SimplePortal