Hội du lịch Việt Nam
Hỏi đáp - Tư vấn du lịch => Phượt => Tác giả chủ đề:: vuongtoa vào Tháng Ba 23, 2015, 09:14:18 AM
-
Cõ lẽ những ai yêu thiên nhiên và phong cảnh núi non với những nàn khói tỏa sương mù mịt thì Mai Châu là một địa điểm lý tưởng để thả hồn mình vào với đất trời thiên nhiên Khi bắt đầu đặt chân tới thung lũng Mai Châu khung cảnh hiện ra khiến cho tôi trở nên bất ngờ,một bên là cánh đồng lúa bạt ngàn,một bên là núi non trùng điệp
Cách thủ đô Hà Nội hơn 130 km, theo đường quốc lộ 6, chạy thẳng tới Hòa Bình, qua dốc Cun quanh co, hiểm trở, đi tiếp sẽ đến đèo Thung Nhuối bạn sẽ đến Mai Châu xinh đẹp. Tôi đã có một chuyến đi 2 ngày 1 đêm tại Mai Châu.Vì chúng tôi được công ty cử đi khảo sát về Mai châu để làm website du lịch
Chuyến du lịch Mai Châu của nhóm chúng tôi bắt đầu với Bản Lác xinh đẹp,nơi lưu giữ nhiều dấu ấn bản sắc văn hóa dân tộc Việt. Đoạn đường tới Bản Lác, Mai Châu hiện ra trước mắt tôi là cả bầu trời xanh bạt ngàn với núi non, đèo ngang hiểm trở, xa xa thấp thoáng những nếp nhà sàn nằm nép mình trong dãy núi phủ kín mây mù… Bản Lác hiện ra trước mắt chúng tôi với vẻ đẹp đơn sơ, mộc mạc giản di. Nơi đây như một thung lũng nhỏ được bao boc, che chở bởi biết bao dãy núi sừng sững, những dòng song, dòng suối trong veo không một chút gợn sóng. Thiên nhiên, đất trời như hòa vào làm một vì thế con người sống nơi đây mà chủ yếu là người dân tộc Thái, họ sống rất thật thà, giản dị, không vồn vã như người thủ đô chúng tôi.
Chúng tôi đã có một ngày thật ý nghĩa với một đêm đốt lửa trại tưng bừng của cả lớp. Trời về đêm vào cuối tiết trời tháng 5 trên mảnh đất Mai Châu như càng lạnh thêm, nhưng chúng tôi ai nấy đều ngủ rất ngon sau một ngày hoạt động bổ ịch, những khám phá thú vị. Mới sáng sớm hôm sau, chúng tôi đã lũ lượt kéo nhau dậy thuê xe đạp để đi khắp Mai Châu. Đã từ lâu tôi mới cảm nhận được cảnh vật vào buổi sáng trong lành, đường đi ra thị trấn một bên là dòng suối, một bên là những ruộng lúa xanh mướt, xa xa là những ngọn núi non dựng đứng. Vì thế chúng tôi đã dừng lại, chụp cho nhau một vài bức ảnh ghi dấu ấn nơi đây.
Được biết đến với Mai Châu với nhiều đặc sản nổi tiếng, nhưng vì chúng tôi đều là sinh viên, nên chưa có cơ hội để thưởng thức tất cả những món ngon này, nhưng tất cả đều rất hài lòng cả về món ăn, nào là su su luộc chấm muối vừng, nào là thịt gà nướng, cá hấp và cả sự nhiệt tình, than thiện của con người Mai Châu. Vì theo hành trình khám phá mảnh đất Hòa Bình, thế nên cuộc hành trình của chúng tôi lại tiếp tục đi đến khu suối khoáng Kim Bôi. Trước khi lên xe, chúng tôi ai nấy đều mua ống nếp cơm lam về làm quà cho gia đình, cho bạn bè thân. Một lần đến với Mai Châu, không ai có thể quên được hương vị bùi bùi, thơm dẻo của những ống nếp cơm lam – một đặc sản phong phú của người dân Mai Châu nói chung và con người Thái nói riêng.
Đặc sản gạo nếp thơm lừng của Mai Châu đã đi vào cả thơ ca.
Chuyến du lịch Mai Châu đều làm tất cả những ai trong số chúng tôi đều cảm thấy nhớ nhung không rời mảnh đất này. Khi ngồi trên xe từ từ rời khỏi thung lũng Mai Châu, một lời tạm biệt, nhắn nhủ: "Tạm biệt Mai Châu, hẹn ngày gặp lại nhé!". Hy vọng vào ngày nào gần đây, tôi sẽ có dịp dẫn khách du lịch đến với mảnh đất Mai Châu xinh đẹp, giàu tình người nay.
-
Đến Mai Châu, ngồi quây quân bên bếp lửa giữa nhà sàn và cùng nhau thưởng thức món cơm Lam, uống rượu cần thì không còn gì hấp dẫn cho bằng. Với 7 cộng đồng người dân tộc sống ở Mai Châu, trong đó đa phần là người dân tộc Thái trắng ở thung lũng này, nên màu sắc văn hóa đã trở nên vô cùng đa dạng và đặc sắc. Và phải kể đến các món ăn của người dân tộc như cơm lam, ong rừng rang măng, xôi nếp nương, lợn Mường nướng, măng luộc, các loại rượu Mai Châu (rượu lá rừng, rượu Mai Hạ, rượu ngô, rượu sắn và rượu gạo)….
Ngồi giữa thiên nhiên đất trời với khung cảnh núi rừng bao bọc, nếu là mùa xuân thì hoa đào bản người Mông nở rộ, còn mùa đông thì hoa mận trắng trời, không gian nhìn vút xa tầm mắt, cảm nhận không khí trong lành từ thiên nhiên; mà nhâm nhi rượu Mai Hạ với cơm lam ăn cùng thịt lợn Mường nướng chắc sẽ làm cho ai đó đến một lần nhớ đến suốt đời, hoặc không thì chắc mẩy trong số đó mỗi năm trở lại đây 1 lần để thư giãn, để lấy lại chính mình hay lại lần nữa khám phá.
Thường đến đây, người du khách sẽ ở lại ngôi nhà sàn của người dân tộc, ăn các món ăn do chính người bản địa nấu và thưởng thức điệu múa, câu hát sau đó. Là người xa lạ đến thăm một vùng đất mới, nhưng chủ nhà lại không coi đó là khách, họ sẽ tiếp đại người du khách như người thân ở xa mới về thăm.
Chủ nhà trải chiếu hoa, thu xếp căn nhà sàn bằng gỗ tiếp đón, mời ăn các món ăn họ làm ra. Ngày xưa nhà thơ Quang Dũng quả là tinh tế và cũng hồn nhiên nói rằng “Mai Châu mùa em thơm nếp xôi…” và câu nói ấy còn mang dư âm đến tận bây giờ với bất kì ai khi đến với Mai Châu.
Quả thực là vậy, người dân tộc Thái có cơm lam trong ống nứa, họ nấu bằng cách bỏ gạo nếp nương vào ống nứa và đun trên bếp than củi. Khi ăn chấm với vừng vừa thơm mùi gạo nương vừa thơm mùi vừng. Hoặc là nếu vào ngày rằm, ngày lễ ở đây, người dân tộc lại nấu món cơm màu như cơm màu đỏ, tím, vàng. Cơm được nấu từ gạo nếp mới, ngâm với lá màu chứ không phải là phẩm màu công nghiệp. Hương thơm nồng của cơm đủ khiến cho người ta ngây ngất, vị ngon ngọt được trộn từ vị của gạo và lá thật là hấp dẫn.
Nói vậy, chi bằng đến tận nơi thưởng thức ẩm thực nơi thung lũng Mai Châu chắc sẽ còn thấm thía hơn nữa.
-
Uống rượu Mai Hạ không thể không nhẩn nha, càng không thể uống theo kiểu “nốc ao”. Rượu Mai Hạ, cách uống của người Mai Hạ kỵ nhất cái lối uống ăn sóng uống gió, lối uống rượu xô bồ, vừa uống vừa gào thét như đâu đó vẫn diễn ra.
Quả thật thứ rượu này cực kỳ thú vị, một chén rượu uống vào thêm một chút thịt các Lăng chấm muối ớt giã trộn cùng hạt mắc khẻn. Ngon mà không tả hết. Rượu Mai Hạ trong đến độ không thể trong hơn, chỉ cần lắc nhẹ, tăm rượu như bám chắc lấy cổ chai, hồi lâu mới chịu tan.
Chưa cần đưa chén chạm môi, hương rượu đã thơm nồng lan tỏa. Hương rượu tan trong không gian thoáng rộng của nhà sàn, hương rượu chạm vào khứu giác và khi hít sâu vào phổi ta như được uống no nê, say tràn hương rừng, hương đất. Chưa uống mà đã say cái tình của người Mai Châu hiếu khách.
Để có một chén rượu Mai Hạ là cả một sự kỳ khu. Bắt đầu là công đoạn làm men. Các loại lá làm men không bao giờ bán sẵn, người Mai Hạ đểu tự đi hái, nhiều loại hiện này quanh vùng Mai Châu không còn nhiều nữa.
Phải vượt sông Mã sang đất Quan Hóa, Bá Thước của Thanh Hóa mới hái được. Hơn chục loại lá, củ, quả như giềng dại, gừng, nhòng nhạnh, cú đin, bưởi, ổi, hồng bì…hái về rửa sạch, phơi khô rồi giã nhỏ,rây thành bột. rồi đem trộn đều với bột gạo và bột sắn.
Nắm mem của người Mai Hạ to như những chiếc bánh bao, xốp và cầm lên thấy nhẹ bỗng. Không ai nhớ là có từ bao giờ và các cụ khẳng định không có ông tổ nghề nấu rượu ở Mai Hạ. Điều hoàn toàn phù hợp logic về sự phát triển xã hội trong cộng đồng Mường – Thái.
-
Có vài hình ảnh mình họa chuyến đi thì tốt quá =.=
-
Ai lên Mai Châu nhớ mùa hoa đào, hoa mận. Ăn cơm nếp mới, uống rượu Mai Hạ chắc khó mà quên
-
Đã đi, và muốn đi lại lần nữa :)
-
Dạo này có nhiều người thích đi du lịch ở những nơi hoang vu quá nhỉ, thấy cũng rất thú vị nhưng hơi có phần nguy hiểm.
-
phải công nhận mai châu đẹp thật
-
phuot la cuoc song cua e, cam on bac
-
Bài này bị xóa bởi: vivian vì spam bài! Tổng số bài viết của máy bay Vé sẽ bị trừ 1.
-
Mai Châu có rượu dâu không =))))
SimplePortal