Hòn đảo Santorini được du khách năm châu đặc biệt ưa thích khi đến thăm Hi Lạp không chỉ bởi cảnh đẹp và những bãi biển tuyệt hảo, mà còn vì những phế tích nghìn năm của một nền văn minh cổ xưa.
Những ngôi nhà trắng bám vào núi - Ảnh: Vi BằngTừ phố trên núi nhìn xuống, con đường ngoằn ngoèo uốn lượn theo sườn núi thật ấn tượng. Theo đường đó đi xuống cảng bên dưới, chúng tôi gặp hàng đoàn người đi bộ hoặc lắc lư trên lưng những chú lừa được buộc vào với nhau để lên trung tâm đảo trên đỉnh núi.
Thỉnh thoảng có người hét lên vì sợ khi lũ lừa loạng choạng tiến sát mép vực sâu. Vang lên trong không gian tĩnh lặng là tiếng hô của những người dẫn lừa, tiếng í ới của du khách xen lẫn tiếng động cơ của các con tàu cập hay rời bến. Khó đếm xuể số lừa đang cùng lúc đi lại trên quãng đường ngoằn ngoèo và cao ngất ấy để phục vụ những đoàn khách du lịch đông đúc đổ xuống từ các tàu biển cao cấp đang neo trong cảng luôn tấp nập thuyền bè vào ra.
Nhưng chỉ đứng từ dưới cảng nhìn lên phố mới thấy hết sự hùng vĩ của con đường lên ven núi này. Du khách vừa chiêm ngưỡng tầng địa chất của những vách núi dựng đứng như những tấm đá hoa cương khổng lồ xếp thành từng tầng màu đen, đỏ hay trắng ngà. Còn nhà cửa thường sơn màu trắng cứ như bám chặt vào núi.
Santorini có diện tích khoảng 96km² với một dải bờ biển dài khoảng 69km. Đảo có khoảng 13.000 dân, phần lớn phục vụ du lịch, hoạt động chính trên hòn đảo này. Trong số rất nhiều bãi biển đẹp ở Santorini có bãi biển Đen được đặt tên từ cát biển có màu đen - dấu tích bụi tro trận phun trào của núi lửa cách đây hơn 3.500 năm và bãi biển Đỏ do nham thạch tạo nên với màu đỏ hiếm thấy.Từ cảng quay lại phố tất nhiên chúng tôi phải ngồi trên lưng lừa. Cô bạn đồng hành một phen hết hồn bởi mấy chú lừa bướng bỉnh. Chiếc mũ của cô bay vèo xuống đất, dính đầy phân lừa! Cuối cùng chúng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm khi đặt chân xuống thị trấn Fira cách mặt biển gần 300m. Có cách khác để lên núi đến với Fira là đi cáp treo nhưng không thú vị bằng vắt vẻo trên lưng lừa, dù mùi phân lừa ám trong không khí chẳng hấp dẫn chút nào.
Chúng tôi bị cuốn vào luồng du khách cuồn cuộn trôi trong các ngõ phố hẹp của Fira và thị trấn hiện ra mỗi lúc một khác với các ngôi nhà màu sáng hoặc trắng toát, tô điểm bằng những ô cửa sổ xanh nước biển. Đó đây nổi lên một mái vòm tròn của các nhà thờ Chính thống giáo với tháp chuông đặc trưng.
Ở trung tâm thị trấn tấp nập người đi lại, hàng quán lúc nào cũng bận rộn. Fira về đêm càng nhộn nhịp hơn khi du khách đổ về các hàng quán, sàn nhảy...
Từ bãi biển Đen, du khách có thể đến với phế tích của Thera cổ đại trên ngọn núi Mesa Vouno và càng không nên bỏ lỡ cơ hội đến thăm thị trấn cổ đại Akrotini gần bãi biển Đỏ. Akrotini được phát hiện năm 1886 dưới tầng tro bụi của núi lửa phun trào cách đây hơn 35 thế kỷ, nhưng mãi đến năm 1967 mới được khai quật.
Những gì còn lại nơi này không nhiều nhưng đủ cho chúng ta biết về nền văn minh Minoan của đảo Crete đã ngự trị trên Santorini thời gian dài, đến khi thị trấn Akrotini và nền văn minh Minoan cổ đại bị vùi lấp dưới nham thạch và tro than núi lửa. Phải chăng mảnh đất Atlantis huyền thoại mà nhà triết học cổ đại Plato nhắc đến chính là Santorini? Câu hỏi vẫn chưa có lời đáp chính thức dù theo nhiều người, Santorini có rất nhiều điểm giống với những gì Plato đã mô tả về Atlantis cổ đại.
Nhưng dẫu có là Atlantis huyền thoại hay không, Santorini vẫn để lại những ấn tượng không phai trong tôi với những buổi hoàng hôn nên thơ trên đảo, những bãi biển nhiều màu sắc và biển thì xanh ngắt như không thể xanh hơn thế nữa...
Cưỡi lừa từ cảng lên thị trấn Fira cũng là “đặc sản” của Santorini - Ảnh: Vi Bằng
Bãi biển Đỏ nép trong vịnh xanh - Ảnh: Vi Bằng
Thật ngộ nghĩnh mà không chướng mắt - Ảnh: Vi Bằng
Cối xay gió và tháp chuông nhà thờ nho nhỏ, đặc trưng của kiến trúc trên các hòn đảo Hi Lạp - Ảnh: Vi BằngNAM VINH