Stockholm theo tiếng Thụy Điển cổ nghĩa là khu phố ở giữa những chiếc cầu, bởi lẽ thành phố này được xây dựng trên 14 hòn đảo.
Trải qua hơn hai thế kỷ, Stockholm nói riêng và Thụy điển nói chung trốn được cả hai cuộc đại chiến giới và trở thành một trong những thành phố hiện đại nhất châu Âu.
Người ta hay ví Stockholm như “Venice Phương Bắc“ hay “Người đẹp bơi trên biển“. Còn tôi thì thấy thành phố này chẳng giống một thiếu nữ chút nào bởi lẽ nó huỳnh huỵch, ồn ào và nặng mùi xăng dầu của một đô thị văn minh. Xe cộ chạy rầm rập suốt ngày với đủ các loại phương tiện ô tô, môtô, tram, subway, xe đạp. Và đêm, bạn sẽ được chứng kiến những màn đua mô tô thực sự chứ không phải những cuộc đua lén lút, bất đắc kỳ tử như ở Việt nam. Từ 10h đêm trở đi, nếu ngồi ở phố chính, đầu tiên bạn nghe thấy tiếng gầm rú rùng rợn khủng khiếp, và các tay đua mặc áo bố, đội mũ bảo hiểm kín mít xuất hiện như trong phim hình sự, dựng ngược xe lên 45-60 độ, bay trên đường vài chục mét rồi lại mất hút vào trong bóng đêm. Chưa kịp toát mồ hôi bàng hoàng thì một hồi gầm rú khủng khiếp thứ hai lại bắt đầu và cứ như vậy. Ấy là ấn tượng của tôi trong những giờ đầu tiên ở Stockholm.
Nhưng hãy quay ngược thời gian một chút, phải nói rằng, tôi rất mệt và lo lắng vì bị nhỡ tầu nhưng vẫn kịp nhận ra rằng người Thụy Điển tốt bụng và nhiệt tình vô cùng. Từ khi ngồi trên tàu, hai thanh niên ngồi cạnh đã chỉ vẽ cho tôi tỉ mỉ đường đi nước bước trong thành phố này khi biết tôi là người mới đến. Một đồng chí còn dẫn độ tôi đến tận cái hotel reservation mà tôi kể ở trên, chúc tôi một chuyến đi tốt đẹp rồi mới yên tâm ra về. Xung quanh cũng có rất nhiều thanh niên, chủ yếu là khách du lịch, đang ngồi vêu mặt ra hóng mát hoặc chờ đợi cái gì đó hoặc là hôn nhau.
Thời gian tuy chậm chạp nhưng không phải là không bao giờ kết thúc. 11h45 ô tô đến City Terminal, chúng tôi loay hoay tìm đường về khách sạn. Lúc bấy giờ tôi mới hiểu được nụ cười kín đáo của cô nhân viên đặt phòng. Hostel kín hết chỗ, người ta dành cho chúng tôi năm giường ở gian phòng lớn khoảng 30 đến 40 giường gì đó, đây là loại phòng mix dành cho cả đàn ông và đàn bà. Gian phòng này nằm ở sát đường, thậm chí không khoá cửa suốt đêm để khách tiện đi chơi về vào bất cứ giờ nào. Chúng tôi đứng như trời trồng trên bậu cửa, bấm bụng không dám cười vì mọi người đang ngủ.
Thề có chúa trời, phòng nghỉ ở ga Hà nội cũng chỉ tồi tàn, nhốn nháo đến thế là cùng. Trong cảnh nhá nhem tranh tối tranh sáng, tôi nhìn thấy những chiếc giường tầng ngổn ngang, chăn đệm quần áo lung tung, giầy dép, túi đồ treo lủng lẳng trên các đầu giường. Những cô gái tây đầu tóc xoã xượi nằm hớ hênh trên giường. Những thanh niên tây cởi trần, chăn đắp ngang bụng, chân tay người ngợm đầy lông lá, ngáy pho pho. Thỉnh thoảng lại có tiếng trở mình huỵch một cái, tiếng giường kêu cót két hoặc tiếng chân thình thịch của những người đi toilet đêm.
Stockholm cũng là thành phố lớn nhất của Thuỵ điển với 1/3 là nước. Sẽ là sơ xuất nếu nhắc đến thành phố này mà không nói về hệ thống tàu thuyền, một loại phương tiện đi lại quan trọng giữa các đảo. Stockholm xây dựng trên những hòn đảo, lại có một hồ lớn, hồ Maelaren thông với biển Baltic, số lượng cầu cũng ít hơn nhiều, khoảng vài trăm cái. Về mùa đông, khi nước đóng băng, người ta dễ dàng đi bộ trên băng từ đảo này qua đảo khác. Những nơi hấp dẫn nhất của Stockholm là Khu trung tâm Sergels Torg, khu phố cổ được xây dựng từ thế kỷ thứ 13, cung hoàng gia, nhà quốc hội, vườn bách thú và viện bảo tàng Vasa. Vasa là con tầu được coi là lớn nhất, tầu Titanic của Thuỵ điển, được đóng từ thế kỷ thứ 17 bởi hàng nghìn cây sồi theo lệnh của vua Gustave.
Như đã nói, ấn tượng lớn nhất của chúng tôi là sự nhiệt tình mến khách của người dân Thụy Điển. Người Thụy Điển can thiệp thoải mái vào câu chuyện của du khách, họ đọc trong mắt bạn nhu cầu rồi giải đáp chứ không chờ bạn phải mở mồm nhờ giúp đỡ. Chẳng hạn như khi bạn đứng xem bảng giờ ô tô, tram, hay tranh luận về một vấn đề gì đó, họ nói xen vào tự nhiên như thể người Việt nam. Truyền thống này đã được ăn sâu và giáo dục tốt đến mức những cô bé cậu bé mới 14, 15 tuổi cũng hết sức nồng nhiệt và chủ động tìm khách để giúp đỡ.
Trong ba ngày trên đường đi và ở Stockholm, tôi không nhớ hết bao nhiêu người đã chìa bàn tay ấm áp ra cho chúng tôi, đôi khi chỉ vì họ tưởng lầm chúng tôi bị lạc đường.
Theo Vietlyso