Hội du lịch Việt Nam

Tác giả Chủ đề:  Vespa, spaghetti, Italiano…phong cách Ý  (Đã xem 4086 lần)

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Vespa, spaghetti, Italiano…phong cách Ý
« vào: Tháng Tám 15, 2008, 09:30:41 PM »
Chẳng rõ tự bao giờ, cái mode dùng đồ Ý, nói tiếng Ý, đi xe Ý và ăn mặc như người Ý đã trở nên quá phổ biến ở Việt Nam
 


Cứ nhìn tốc độ phát triển của xe Vespa là biết rằng không chỉ người Việt Nam giàu lên nhanh chóng, mà cũng một phần là họ chịu chơi hơn, hướng đến những cái gì sang trọng và kiểu cách, mà hình như những gì liên quan đến Ý, từ quần áo đến cái xe máy đều là biểu tượng của điều ấy.
Nhớ 2 năm trước, 2 vợ chồng đi kiếm con Vespa, công ty Xuân Cầu mới chỉ có mỗi hai showroom ở Đại Cổ Việt và Bà Triệu, và muốn mua xe phải đặt trước mấy tháng, không hiểu có phải họ ôm xe hay đó là chính sách chuẩn bị bung ra nữa hay không, bởi vì bây giờ, trên khắp phố phường Hà Nội, đâu đâu cũng thấy chữ “P” của Piaggio trên xe Vespa chạy nhan nhản.
 
Sau cái đêm mà Ý vô địch thế giới, một loạt xe được sơn cờ 3 màu Italia. Trong một showroom trên phố Bà Triệu, gần mấy chỗ bán lạc rang húng lìu, có một chiếc Vespa đen sơn cờ Ý đẹp vô cùng, nhìn thấy chỉ muốn nhảy lên đi. Dân mình sành điệu đấy, nhưng tôi chưa thấy ai ngồi Vespa (cổ, mới) đẹp cả (dáng ngồi của tôi lại càng xấu, hơi gù), vì hình như dân mình sinh ra đã quen đuổi theo cái cày con trâu rồi, và thêm thế hệ nữa mới biết ngồi cho đẹp, mặc cho đẹp để đi Vespa. Xem các phim Ý, thấy các cô cậu lượn trên đường với những chiếc xe bóng lộn mà thèm. Ừ, đường của họ khác ta, phom người họ cũng khác và túi tiền thì lại càng hơn mình. Không biết đến bao giờ mới có cái kiểu ngồi lên xe một cách lịch lãm, ngẩng mái đầu bóng lộn và nở một nụ cười mê hoặc như Gregory Peck trong “Kỷ nghỉ ở Roma” nhỉ?
 

 

Vespa LX, Một trong những chiếc xe phong cách Ý rất phổ biến ở Hà Nội
 
Xong chuyện xe, đến chuyện ăn. Không biết anh em ở Sài Gòn thế nào, nhưng ăn đồ Ý ở Hà Nội quả là tuyệt, hoặc gần như là tuyệt. Tôi đã từng ăn đồ Ý ở nước ngoài, chưa thực sự ăn ở đất Ý và đã từng được ăn đồ do chính người Ý nấu, thấy các nhà hàng ở Hà Nội ăn cũng được. Nhìn số lượng đồ Ý tăng đều trên các menu và số quán Ý xuất hiện ở Hà Nội ngày một nhiều là thấy ngay đồ Ý hợp với dân ta ra sao. Ở Hà Nội, đồ Ý ở đâu được nhỉ? Chỉ có mấy chỗ này là hay thôi: Pane&Vino (ở ngõ Tràng Tiền và cơ sở 2 ở Hàng Trống) của ông bạn Marco Sarli của tôi, một người xứ Liguria chính cống lúc nào cũng mặc đồ đen sì như con Vespa của ông; Leone D’Oro ở gần Nhà hát Lớn mà người đại sứ quán Italia hầu như trưa nào cũng ngồi, chủ quán là Gianni, một Milanista chính hiệu; L’Una D’Autunno trên đường Điện Biên Phủ cũng do một người Ý cầm đầu, mà tôi không quen. Đó là 3 quán Ý xịn ăn được nhất ở đây. Mà không chỉ ăn đâu, còn được uống rượu Ý, ngắm người Ý, nghe tiếng Ý và nếu có thể, nói tiếng Ý trong một không khí đặc sệt Ý. Limone trên Vincom ăn tạm được, chấm 7 điểm/10. Còn Pepperonis? Chỉ 6 hoặc 6 rưỡi thôi. À, quên mất Little Italian trên phố Thợ Nhuộm. Cũng không đến nỗi tồi.



Và bây giờ, đến tiếng Ý. Nhu cầu học thứ tiếng nói như hát này tăng lên chóng mặt trong mấy năm qua. Có lẽ vì nó lạ, hấp dẫn, cũng có lẽ vì có Serie A ở đây và sự tò mò của nhiều người với một nền văn hóa cực kỳ gần gũi và phong phú như một mỏ vàng gần như lộ thiên, chỉ cần đảo vài nhát là thấy. Tôi đã gặp rất nhiều người học tiếng Ý ở đây, già có, trẻ có, nghiêm túc có, học để chơi hoặc để tán tỉnh mấy anh giai Ý cũng có và cái trung tâm tiếng Ý bé tí ở 35 Trần Hưng Đạo tối nào cũng đông nghẹt người, để bây giờ, theo anh bạn Demetrio Ferri, người vừa là bạn thân, vừa là thầy, vừa là đồng minh (à, liên minh Milan-Juve chứ, hắn là một juventino và được ông bạn chí thân của hắn, một Milanista, ấy là tôi, lăng xê lên "Cuồng nhiệt cùng bóng đá" với bác Long Vũ!), thì bây giờ số lượng người đăng ký đông quá. Nhiều anh em ở Sài Gòn cũng ao ước có một trung tâm như thế. Chắc là sẽ mở trong nay mai thôi. Không lâu nữa đâu sẽ có cảnh “quân mình” ra đường gặp nhau chào “Come stai”, tiễn nhau “Arrivederci” và các cô gái trẻ ngọt ngào “Ti Amo” hay “Mi Manchi” với mấy chàng Ý mặt đẹp như tượng La Mã cổ đại.



Tôi bỗng nhớ đôi điều về pizza. Napoli là quê hương của cái món ăn tuyệt diệu ấy. Và ở Napoli, các bài hát đều hay. “Trở về Sorriento” đã đi ra từ đây, Enrico Caruso và Eduardo di Capua (tác giả O Sole Mio), cha đẻ của những bản nhạc bất hủ theo kiểu dân cả Napoli cũng là người ở đây. Có một bài hát rất hay và thâm thúy của Dino Crocetti  (aka Dean Martin) viết thế này, cho thấy ở Napoli, pizza quan trọng thế nào: “Khi mặt trăng chạm vào mắt em như một cái bánh pizza, thì đó là tình yêu” (That’s amore).
 

Theo Blog Anh Ngọc
 


Tags:
 

Related Topics

  Tiêu đề / Tác giả Trả lời Bài mới
0 Trả lời
2567 Lượt xem
Bài mới Tháng Mười Một 06, 2013, 02:09:01 PM
Gửi bởi khachsan24gio
0 Trả lời
1617 Lượt xem
Bài mới Tháng Tư 24, 2015, 04:29:03 PM
Gửi bởi hiohic
0 Trả lời
962 Lượt xem
Bài mới Tháng Sáu 01, 2015, 04:03:07 PM
Gửi bởi bemuntd
0 Trả lời
1851 Lượt xem
Bài mới Tháng Tám 29, 2017, 09:33:12 AM
Gửi bởi tino38
0 Trả lời
1450 Lượt xem
Bài mới Tháng Mười 25, 2024, 11:50:58 AM
Gửi bởi winecorner

Tour 1 ngày: Đồng Tháp - Gáo Giồng
Tour: Khám phá
1 ngày 0 đêm
695,000
Đặt ngay
Thiên Đường – Vũng Chùa – Mộ tướng Giáp 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
1,500,000
Đặt ngay
Hòn Khô - Eo Gió
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
660,000
Đặt ngay
Tour 1 ngày: Vĩnh Long
Tour: Khám phá
1 ngày 0 đêm
986,000
Đặt ngay
Hà Nội - Hạ Long
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
1,044,000
Đặt ngay

Vui lòng tắt chặn quảng cáo (uBlock, AdBlock, Adblock Plus Adblock Pro, Ghostery ...) để giúp chúng tôi có nguồn kinh phí duy trì hoạt động. Chân thành cảm ơn!

Thông tin đăng nhập

 
 
Chào Bạn. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.

Đối tác

Topo.vn - Địa điểm du lịch

Có thể bạn quan tâm

Đối tác


Mobile View