
Tokyo đang qua mặt Paris và New York để trở thành...kinh đô mới của ẩm thực Bây giờ để tìm được những món ăn ngon nhất thế giới, hãy quên đi New York hay Paris. Điểm đến của bạn chính là nước Nhật.
Những người Nhật hiện đại tự nuông chiều mình bằng việc tạo ra các món ăn dựa trên các giá trị truyền thống , sự lành nghề và chủ nghĩa sùng bái tự nhiên.
Mọi việc đã chẳng tệ hơn với Toru Okuda. Trong nhiều năm Okuda làm việc ngày đêm với mơ ước mở một nhà hàng cao cấp ở Ginja - khu ăn chơi xa xỉ nhất Tokyo. Tới năm 2003 cuối cùng thì giấc mơ của Okuda cũng trở thành hiện thực. Tuy nhiên chỉ một vài tháng sau khi khai trương, Okuda nhận ra mình vẫn thiếu một nguyên liệu căn bản cho một nhà hàng cao cấp: thực khách. Có những ngày chúng tôi chỉ có hai, ba khách. Okuda nhớ lại "Cứ tiếp tục như vậy tôi sẽ phá sản".
Nhưng Okuda vẫn kiên trì, vẫn phục vụ những món ăn không chê vào đâu được như cá nóc nướng than củi hay cua tuyết tươi có trứng. Cuối cùng thì nỗ lực của anh cũng được đền đáp. Tháng 11 năm ngoái, cuốn sách hướng dẫn hàng đầu thế giới về ẩm thực đã cho Koju, nhà hàng của Okuda ba sao - điểm cao nhất trong thang bậc của họ.
Cùng với Koju, bảy nhà hàng khác ở Tokyo cũng đạt ba sao trong đợt xếp hạng này. Lần đầu tiên trong lịch sử, Tokyo có đủ số nhà hàng đẳng cấp (theo chuẩn mực của Michelin) để tạo ra một cuốn sách riêng. Cũng lần đầu tiên trong lịch sử, tổng số sao mà Tokyo kiếm được đứng đầu thế giới: 119. Lẹt đẹt tít xa đằng sau là Paris, 97 sao, sau đó mới đến New York thứ ba: 54 sao. Qua lăng kính của Michelin, trung tâm ẩm thực thế giới đã thực sự dịch chuyển tới vùng đất mặt trời mọc.
Hoàn toàn không ngoa khi nói người Nhật đang phát cuồng vì đồ ăn. Khoảng 1/3 thời lượng sóng trên truyền hình ở Nhật đều sốt sắng với vấn đề này - từ các show dạy nấu ăn đơn giản tới trò chơi bịt mắt nếm đồ ăn đoán tên món ăn. Tokyo hiện có khoảng 160.000 nhà hàng, trong khi Pháp chỉ có 13.000. Những người sành ăn Nhậtcó thể vui vẻ đứng xếp hàng giờ để đợi tới lượt mình có được chỗ ngồi trong một nhà hàng lớn nào đó hoặc nếm thử một món ăn thượng hạng nào đó. Các blogger nghiện đồ ăn Nhật đua nhau viết bài mới, các bức ảnh chụp tỉ mỉ những bữa ăn của họ. Có bà nội trợ còn tự hào khoe đã tới ăn cả thảy 384 tiệm bánh để tìm ra loại bánh mì ngon nhất.
Để hiểu tại sao ăn uống lại được si mê đến vậy ở Nhật, hãy đến nhà hàng Sukiyabashi Jiro, Jiro Ono, ông chủ 82 tuổi của cửa hàng này dành hết 50 năm nay để hoàn thiện kỹ thuật chế biến sushi của mình. Ono cẩn thận kiểm soát nhiệt độ của mỗi loại cá mà ông sử dụng để có thể làm ra những miếng sushi ngon nhất.
Ono cũng nổi tiếng vì đeo găng tay bất kỳ khi nào đi ra khỏi cửa hàng, thậm chí ngay cả vào mùa hè, để đảm bảo rằng ông không bao giờ bị mất cảm giác tuyệt vời của mình mỗi khi chạm vào các lát cá. Thứ duy nhất mà nhà hàng của Ono chú ý là đồ ăn; nếu muốn tiện nghi, hãy sang nhà hàng bên cạnh. Ông không trải thảm đỏ trên sàn, cũng sẽ chẳng đầu tư vào các giá treo nến hay những chiếc đèn chùm đắt tiền, Ông chỉ đầu tư vào sản phẩm tốt nhất, cắt miếng cá theo cách mà bạn sẽ không bao giờ thấy ở đâu khác.

Những người Nhật hiện đại tự nuông chiều mình với việc tạo ra các món ăn dựa trên các giá trị truyền thống, sự lành nghề và chủ nghĩa sùng bái tự nhiên. Nguyên liệu và mùa là tất cả mọi thứ. Ở nhà hàng Kikunoi, món súp dashi thơm ngát được nấu bằng thứ nước chở về trên xe cút kít từ một giếng nước độc quyền, còn những miếng cá ngừ phải đựơc cắt ra từ giống cá đựơc bắt ở một hòn đảo phía nam Kyushu. Cần phải thái rất cẩn thận để những lát cá này có độ dày không qúa 1/3 milimet. Một thành phần khác, tảo bẹ kombu phải là loại lấy từ vùng Hokkaido ở phía Bắc, được sấy trong kho, sau đó được phơi khô ngoài trời, tất cả công đoạn phơi, sấy này kéo dài tới hơn một nửa năm trước khi những miếng tảo xuất hiện trong bát cảnh ở Tokyo. Chúng tôi cố gắng sử dụng các nguyên liệu tốt nhất, cao cấp nhất tới mức có thể, chủ nhà hàng kiêm đầu bếp chính Yoshihiro Murata nói.
Có cả một cuộc đua để được vào học ở Viện ẩm thực Tsuji danh giá của Tokyo, nơi người ta dạy cách nâng tầm những món ăn cổ điển như kaiseki hay những món ăn châu Âu hiện đại như bánh pho mát đậu lên một đỉnh cao mới. Các sinh viên của trường bắt đàu khoá học bằng cách đứng cầm dao sao cho đúng. Họ cũng sẽ phải nhớ nằm lòng mọi thứ, từ đặc tính của vô số các loại gạo và miso (bột đậu nành) tới hàng trăm nghìn loại đĩa bát đi cùng với các loại thực phẩm khác nhau. Có những chiếc đĩa không được dùng trong suốt mùa nào đó, thầy giáo Kiyoshi Mitsuzono của trường Tsuji nói "Tôi nói với các sinh viên rằng học nấu ăn Nhật Bản hệt như việc học vẽ hoặc nhạc. Thách thức đó thậm chí sẽ nặng nề hơn nhiều nếu xét đến việc những nguyên liệu ngon nhất của người Nhật có vòng đời kéo dài chưa tới một tuần".
Người Nhật luôn dành rất nhiều thời gian để chọn lựa cho được các nguyên liệu có hương vị tốt nhất. Alain Verzeroli, bếp trưởng ở Joel Robuchon - một nhà hàng Pháp ở Tokyo được Michelin bình chọn ba sao, nổi tiếng với món tôm hùm Breton và món vịt Canard de Challans ngon chảy nước miếng, nói. Ở nhà hàng tempura Miyagawa, đầu bếp chính thường bắt đầu một ngày làm việc bằng cách gọi điện cho chợ cá huyền thoại Tsukiji. Một vài tuần trước, ông ta đã nghĩ ra món sò đặc biệt cho mùa đông, thực tinh tế. Tokyo có một đầu bếp nhận danh hiệu cao quý Siêu đầu bếp của Hiệp hội Đầu bếp nghệ nhân Úc. Đó là Shingo Kanda, bếp trưởng của nhà K und K. Thành phố này cũng có một chuyên gia về pho mát Pháp thuộc Hiệp hội Confrérie du Taste-Fromage: Katsuki Mori của nhà hàng Esperia. Họ không chỉ tạo ra các thực đơn với những món ăn được coi như là sự sáng tạo hoàn hảo. Họ còn góp phần khiến cho ẩm thực thế giới phải thay đổi quan điểm về sự thanh thoát, tươi mới và đặt Nhật Bản vào vị trí hàng đầu của ngành xào nấu thế giới.
Bây giờ, để tìm được những món ăn ngon nhất thế giới, hãy quên đi New York hay Paris. Điểm đến của bạn chính là nước Nhật. trong một nghiên cứu năm 2007, 71% khách du lịch nước ngoài cho biết ẩm thực là lý do căn bản để họ tìm tới đây. Còn đa phần người Nhật khi được hỏi về sở thích đã trả lời bằng từ tabearuki, có nghĩa là ăn uống và đi bộ. Nói cách khác, đó là lang thang để kiếm một nhà hàng.
Theo: an-an.vietnam.com