Hội du lịch Việt Nam
  •  Đi Myanmar - P.2: "Bụi bặm" ở Mandalay 5 0 5 1
Currently:  

Tác giả Chủ đề:  Đi Myanmar - P.2: "Bụi bặm" ở Mandalay  (Đã xem 2769 lần)

Đã thoát ra conan2001

  • Administrator
  • Lữ hành cấp 6
  • *****
  • Bài viết: 2418
Đi Myanmar - P.2: "Bụi bặm" ở Mandalay
« vào: Tháng Sáu 07, 2013, 08:45:11 AM »
Trích
Xem phần 1 - Đi Myanmar - P.1: Từ Yangon nhộn nhịp đến Bagan yên bình.
Xem phần 3 : Đi Myanmar - P.3: Đến Inle... sẽ chẳng muốn về.


Sau khi quất bữa tối no nê ở quán BBQ Harmony gần nhà trọ Winner, chúng tôi gói ghém balô sẵn sàng  ngồi trước nhà trọ quánh bài chờ xe bus ngang qua rước đi Mandalay. Từ Bagan đi Mandalay gần hơn từ Yangon đi Bagan nên xe khởi hành từ Bagan lúc 9h30' thay vì 6h tối như từ Yangon. Rút kinh nghiệm từ chuyến xe trước là máy lạnh xe quá lạnh vậy nên chúng tôi đứa nào cũng chuẩn bị vớ, mặc quần dài, mang theo mền mỏng... để chống lạnh hẳn hoi. Xe bus đi xuyên tỉnh ở Myanamar chạy rất đúng giờ và trật tự. Đường đi từ Bagan đến Mandalay xấu hơn đoạn Yangon - Bagan nên hơi xóc, xe đi Mandalay ghế ngồi cũng không thoải mái bằng chuyến đi từ  Yangon  nên cảm giác hơi khó chịu. Mặc kệ, tôi vẫn cố gắng ru mình ngủ nhằm có sức để mai đến  Mandalay đi chơi mà không bị ngủ gật ngủ gà. 
   
Thế nhưng cuộc đời thật có lắm cái bất ngờ mà có tính trước cũng không được. Chúng tôi chuẩn bị cho đã, lo sợ xe lạnh mang quần dài, mền vớ lượt phượt vậy mà đi nữa đường xe bỗng hư máy lạnh  bắt đầu nóng nực. Xe bus máy lạnh thường không có cửa sổ nên khi không có máy lạnh thì ngột ngạt kinh khủng. Không giống với Việt Nam mình, khi không có máy lạnh chắc chắn hành khách sẽ la toán lên rầm trời [ chuyện này tôi đã gặp  bản thân cũng có cằm rằm vụ máy lạnh xe này một vài lần ] còn với người dân Burma thì hình như họ đã quá quen chịu nóng nực nên chẳng thấy ai ca thán la lối chi hết. Trên xe chỉ có 2 cô Tây ba lô 4 đứa Việt balô là xì xào rồi chạy lên complain tài xế... tài xế bảo xe hư máy lạnh  cho mượn cái quạt tay bằng nhựa. Vậy là 4 đứa thay phiên nhau lạch phạch cái quạt nhựa ấy xoay vòng  không thể chợp mắt thêm cho hết quãng đường còn lại của chuyến đi.
 

 

Ngồi trên xe tôi để ý phía trước chỗ ngồi ghế nào cũng hay treo cái bọc nylon, bữa xe từ Yangon đi Bagan cũng vậy. Tôi cứ nghĩ chắc bọc đựng ói như bên mình nhưng mà sau đó mới thấy là không phải, cái bọc đó công dụng chính là để cho người Myanmar nhổ nước trầu… vì đa số họ ai cũng ăn trầu nhai nhóp nhép không kể già trẻ gái trai :)
 
 
   
Còn 20’ nữa đến Mandalay, xe dừng lại ở bến xe ngoại thành để thả vài khách xuống rồi sẽ tiếp tục chạy vào bến đỗ gần khách sạn. Chịu đựng không nổi vì không có không khí để thở, chúng tôi quyết định xuống xe để bắt xe taxi vào thành phố. Taxi ở Mandalay rất cũ  giá cao hơn xe cab. Vì tinh thần tiết kiệm của chuyến đi nên tụi tôi bắt xe cab vào thành phố để đến nhà trọ đã đặt trước cầu may nhà trọ có phòng trống để có thể chợp mắt vài tiếng. Xe cab ở  Myanmar  nói chung  ở  Mandalay   nói riêng là rất cũ. Kiểu như xe chở gia súc bên mình, tệ hơn cả xe lam xe bốn bánh xứ mình ngày xưa là có hai băng ghế, xe chúng tôi đi phía sau không có ghế chi hết mà chỉ có một tấm chiếu trải ra  chúng tôi ngồi bệt trên đó, hành lý được bác tài bỏ lên trần cột lại để chúng tôi ngồi đước rộng rãi. Mandalay vừa có cơn mưa đêm nên trời mát lạnh  đường sá thì nhầy nhụa văng bùn tung tóe. Xe chạy chừng 20’ sau là đến nhà trọ Royal tôi nhờ Min Thu book với giá USD 18/ nite cho 2 người có toilet  máy lạnh. Xe dừng trước nhà trọ cửa đóng then cài kín bưng. Phố xá Mandalay không có đèn đường sáng rực nên hình dung lại cảnh lọ mọ bấm chuông cửa nhà trọ mà thấy nhớ dễ sợ. Bấm chuông hoài sau đó anh chàng nhân viên nhà trọ mới ra mở cửa  thong báo là phòng chưa có… nhưng không sao, chúng tôi có thể mang hành lý vào  ngồi nghỉ ở bộ salon giữa nhà. Lúc chúng tôi đứng bấm chuông chờ cửa, tôi thắc mắc tại sao bác tài lái xe cab thả chúng tôi xuống, khuân hành lý vào trước nhà trọ rồi mà không chịu đi mà cứ lảng vảng hoài phía trước vậy… thì ra bác ấy chờ chúng tôi vào trong an toàn rồi mới lên xe nổ máy chạy đi, thật cảm động  tôi càng thêm quý mến người Myanmar hơn nữa. 
 

 

Chúng tôi chia nhau bộ salon để ngã lưng. Tôi nhường cho 3 người bạn đi chung nằm còn tôi… ngủ ngồi. Ổn định chỗ nằm xong là 5h sáng, chúng tôi đi nhanh vào giấc ngủ ngay sau đó chẳng chút trằn trọc bâng khuâng gì. Tôi ngủ ngồi nên bị trẹo cái cổ vậy nên phải dậy sớm, nói là sớm chứ lúc đó cũng hơn 7h rồi  nhân viên nhà trọ đã lục đục lau nhà dọn dẹp cũng như khách bắt đầu xuống ăn sáng để bắt đầu ngày mới đi chơi… trong khi đó mấy người bạn đi chung với tôi còn co ro trên salon say giấc nồng  ngáy khò khò mặc cho thiên hạ ăn uống bên mình. Nghĩ lại thấy cũng vui thiệt, khách cứ ăn mặc kệ, tụi này khò khò không quan tâm, cảnh tượng đó nhiều khi nhớ lại thấy hay thiệt, quả thật đó mới chính là những kỷ niệm khó phai khi đi bụi balô.
   
Rồi cũng đến giờ thức dậy, chúng tôi xài ké toilet công cộng của nhà trọ để tắm rừa, quánh răng rửa mặt rồi gởi hành lý bắt đầu ngày đầu tiên quanh quẩn Mandalay.
 

 

Đi rồi mới thấy, nếu không có cây cầu gỗ U Bein xinh đẹp kia thì có lẽ Mandalay chẳng có gì nổi bật. Bởi vậy mới thấy trời đất không cho ai tất cái gì  cũng không lấy đi của ai tất cả mà luôn có sự công bằng ở một vài sự bù trừ nào đó. Mandalay thật sự chẳng có gì nổi bật nhưng lại có cây cầu U Bein để hút khách vậy nên ai đi Myanmar dù có nghe nói về Mandalay lộn xộn nhưng cũng phải bỏ một hai bữa dể ghé qua Mandalay mà thăm cây cầu gỗ dài nhứt thế giới mang tên U Bein. Nói thêm một chút, Mandalay là thành phố to thứ hai của Myanmar sau Yangon. Nếu Yangon sạch sẽ tươm tất thì Mandalay bụi bặm  lộn xộn ngược lại với Yangon. Thành phố này còn nghèo lắm, đường sá không sạch sẽ mà còn lộn xộn, nhếch nhác… tuy nhiên cũng có những khu như khu xung quanh Royal Palace thì rất sạch  mát mẻ bởi nó là bề mặt của thành phố. Ở Mandalay, chúng tôi dành buổi sáng để leo lên đồi Mandalay – điểm đến ai cũng không thể bỏ qua khi đến đây rồi sau đó ghé vài nơi được cho là “must see place” của thành phố như tu viện Shwe Nan Daw, khu Sanda Muni… rồi sau đó bỏ qua tất cả các nơi dính dáng đến chùa, đền để đi ra vùng ngoại thành  vùng ven ngắm cảnh vùng quê cho thỏa mắt.
 

 

 

Ở Mandalay, chúng tôi mướn xe taxi [ nói tiếng taxi cho sang chứ đây chỉ là chiếc xe hơi cũ kỹ thời xưa lơ xưa lắc không máy lạnh ] với giá 25k kyat/ ngày để đi chơi các nơi. Phố xá Mandalay ngập tràn xe đạp thồ chở người  xe khách đầy ngập người ngồi trên nóc xe nhìn như vùng miền núi ở ta vậy. Mandalay nhộn nhịp hơn Bagan  cũng dơ bẩn bụi bặm hơn Bagan nhiều. Lúc đầu chúng tôi tính chỉ đi lòng vòng trong Mandalay rồi ngày hôm sau mới đi Mingu bằng tàu sau đó buổi chiều đi Sagaing Hill cũng như làng Inwa gần đó  ngắm hoàng hôn buông ở cấu U Bein. Vậy nhưng khi chúng tôi leo đồi Mandalay  các stupa trắng ở Sanda Muni xong đã ngán ngẩm với cảnh chùa chiền nên đổi hướng đi ngoại thành thì bác tại gợi ý chúng tôi nên đi Sagaing Hill, Inwa village rồi ngắm hoàng hôn ở cầu gỗ U Bein luôn với giá 50k kyat. Kỳ kèo trả giá một hồi, bác tài hạ giá xuống còn 45k Kyat, vậy là cả nhóm đồng ý… bác tài chở chúng tôi ghé một quán ăn ven đường cho chúng tôi ăn trưa buffet kiểu Myanmar ăn ngập mặt với giá mỗi đứa chưa tới 2k kyat thật là no nê vì món ăn rất ngon  gần với khẩu vị người Việt mình.
 

 

 

 

Myanmar nghèo, chưa mở cửa nhưng giao thông của họ khá trật tự  người tham gia giao thông cũng có ý thức hơn hẳn xứ mình. Họ biết nhường nhịn, đi đúng luật… nên suốt những ngày tôi đến Myanmar chưa hề thấy vụ va chạm xe cộ nào dù trên đường khá đông xe cộ  lộn xộn. Bắt ngang dòng sông Ayeyarwaddy là cây cầu Ava mới xây đẹp hiện đại, tôi để ý đường dẫn lên cầu chạy êm re chứ không bị vụ lún sụt như mấy cây cầu bên mình. Trạm thu phí qua cầu rất mắc cười, không có hiện đại như mình mà có một người đứng ngoài đường xe đi ngang là thu tiền  không có xé vé hay quẹt thẻ tháng chi hết. Nhưng không phải vì dễ dãi sơ sài vậy mà xe bỏ chạy không đưa tiền phí, ngược lại họ giảm tốc nối đuôi nhau chìa tiền ra cho người thu tiền ở trạm rất nghiêm chỉnh, trật tự… Nhìn mấy bác tài đen thui, miệng nhỏm nhẻm nhai trầu đỏ lòm vậy mà nở những nụ cười hiền khô! 
 

 

 

Sông Ayeyarwaddy nằm giữa 2 nơi chúng tôi đến chiều hôm ấy, bên kia là Sagaing Hill với view tuyệt vời nơi có những ngôi chùa trên cao chót vót rất đẹp còn bên này là  đường đi vào thành phố cổ Inwa nằm trên một cù lao giữa sông mà muốn qua phải lên chuyến đò ngang. Đường vào Inwa rất đẹp, con đường đất nhỏ nhưng không chênh vênh mà phẳng lì ẩn mình giữa hai hàng cây xanh rợp mát. Đò ngang qua sông chỉ mất vài phút  bên kia là vô số xe ngựa đang chờ sẳn. Chỉ cần trả vài ngàn kyat là xe ngựa sẽ chở bạn đi vòng quanh Inwa băng qua những cánh đồng xanh mướt, những cổng thành cổ xưa đã ngã màu  vô số những tháp cổ còn sót lại từ hàng ngàn năm trước đang nghiêng mình bên những hàng thốt nốt xanh cao giữa bầu trời ngập mây trắng lưng chiều. Buổi chiều ở Inwa hôm tôi đến mát rượi, gió từ sông Ayeyarwaddy thổi vào từng cơn làm xào xạc những tán cây xanh bên đường hòa cùng với tiếng vó ngựa lốc cốc tạo nên một bản đồng dao thật tuyệt. Những khu vườn trồng đầy chuối, những thửa ruộng đang còn rất xanh, từng nhóm trẻ nhỏ địa phương đang ôm cần ngồi câu cá bên đường… đã tạo cho Inwa một vẻ đẹp yên bình dễ chịu. Chúng tôi rời Inwa trở lại đò ngang để sang bên kia để bác tài tiếp tục chở đến điểm đến mong đợi nhất khi đến Mandalay: Cây cầu gỗ U Bein.
 

 

Cầu U Bein cùng với hồ Inle là hai nơi mà các bức tranh vẽ ở Burma tôi thấy tái hiện nhiều nhất. Cầu U Bein là cây cầu làm bằng gỗ teak được cho là dài nhất thế giới. Chúng tôi đến vào mùa nước khá lớn nên có thể nhìn thấy được sự phản chiếu của cậy cầu quan làn nước bởi mùa khô phía dưới cầu không có nước  dân địa phương trồng hoa màu, rau củ ở đây. Cầu U Bein dài 1,2 km, cầu làm bằng gỗ nhưng không có cảm giác chênh vênh mà rất cứng cáp. Tôi để ý thấy có một đọan cầu được làm bằng xi măng  không biết vì lý do gì, có lẽ đoạn này nước sâu nên cần làm cho chắc chắn hay sao đó tôi đoán vậy. Trên cầu thỉnh thoảng có chỗ dung làm nơi nghỉ chân hóng mát  buổi chiều các thầy tu từ những tu viện gần đó rất hay đi bộ lang thang trên cầu rồi ngồi lại ở các nơi dừng chân nói chuyện với nhau. Buổi chiều tôi đến trời có mây đen cuồn cuộn nên mặt trời không rõ để tôi ngắm hoàng hôn trọn vẹn… thế nhưng cảnh người dân hối hả đi làm về trên cầu hay từng tốp du khách, từng nhóm các sư thầy đi qua lại cầu cũng đã làm tôi chơi vơi với cảnh trí tuyệt diệu đẹp như tranh của nó. Chúng tôi mướn một chiếc xuồng nhỏ có ngừơi chèo qua lại trên sông để có thể ngắm cầu U Bein từ các phía khác nhau  cảm nhận vẻ đẹp của nó đến tận khi mặt trời đã khuất hẳn mới rời U Bein để trở về nhà trọ ở Mandalay.
 

 

 

Ngày hôm sau, buổi sáng chúng tôi ăn sáng ở nhà trọ xong, bắt taxi đi ra bến tàu để mua vé đi Mingun thăm làng Mingun cũng như ngôi đền còn trụ khá nguyên vẹn sau trận động đất dữ dội vào năm 1975. Ngôi đền còn in rõ những vết nứt rộng dấu tích của động đất tuy nhiên cây cối đã mọc phủ lấp xanh rất nhiều rồi. Từ trên cao của ngôi đền Mingun khung cảnh dòng sông, những ngôi chùa  ngôi làng Mingun phía dưới hiện ra cũng rất mát mắt. Người Burma khéo giữ thiên nhiên xanh ngát nên đi chơi ở đây dù thời tiết khá nắng nóng nhưng nhờ cây cối nhiều nên cảm giác cũng thấy dễ chịu hơn.
 

 

Chúng tôi ăn buổi trưa ở Mingun trước khi quay lại tàu để về Mandalay. Buổi trưa ở đây chẳng có gì ngoài món bún gì đó kiểu địa phương vị hơn khó ăn, vậy là chúng tôi thông minh sáng suốt dùng món cá chiên tôm chiên họ thường dùng để bán ăn vặt rồi order thêm mỗi người một dĩa cơm trắng nữa, vậy là có được bữa trưa rất ngon với món cơm cá tôm chiên ăn no nê mà giá thì rẻ ôi thôi…
   
Buổi chiều còn lại ở  Mandalay , cả nhóm lang thang đi chợ, đi khắp các con phố trung tâm  Mandalay để ngắm nhìn cuộc sống thường nhật của ngừơi dân sở tại. Ngừơi dân Mandalay cũng như hầu hết người Burmese ai ai cũng vui vẻ thân thiện, khi đưa máy ảnh lên chụp thì họ đều nhoẻn môi cười những nụ cười thật tươi như chào đón chúng tôi  thầm bảo cứ chụp thêm nữa. Họ nhìn đen đúa, vẻ bề ngoài còn lếch thếch lắm nhưng có vẻ như ai cũng chứa trong mình sự thân thiện, gần gũi như nhau… 
   
Buổi tối cuối cùng ở Mandalay, sau khi ăn no nê ở quán ăn Mann gần nhà trọ, bọn tôi ghé quán kem Nylon nổi tiếng Mandalay để ăn desert với ly kem tươi ngon mát lạnh. Quán này xếp ghế ngồi sát ngay ngoài đường rất thú vị  quán còn có món chè như kiểu chè Thái ở mình cũng khá hấp dẫn, nếu ai đó đi Mandalay nhớ ghé ăn cho vui nghe.
 

Mandalay bụi bặm  chúng tôi cũng đã có những ngày “bụi bặm” ở thành phố đông đúc này. Chia tay Mandalay vào buổi sớm tinh mơ để ra sân bay đi Heho nơi có hồ Inle tôi sẽ viết tiếp vào Note tới, con đường từ thành phố ra sân bay khá xa nhưng rất đẹp… như đền bù cho chúng tôi vì những ngày bụi bặm trong phố, những vạt hoa hướng dương vàng rực hai bên đường lúc gần đến sân bay như món quà Mandalay đền bù cho chúng tôi trước lúc chia tay… Tạm biệt Mandalay, tạm biệt cây cầu U Bein trong chiều hoàng hôn hôm ấy, sẽ nhớ hoài bóng nắng chiều nhẹ chiếu nghiêng ngang những cây cột gỗ của cây cầu U Bein trên dòng sông phẳng lặng cùng những nụ cười thân thiện thậm đậm nét vùng Mandalay… 
   

 
Trích
Vài kinh nghiệm nho nhỏ đi Mandalay sau chuyến đi của tôi:
   
  • Nên đi xe bus đêm từ Bagan đến Mandalay để đỡ tốn thời gian  đỡ 1 đêm ở nhà trọ.
  • Giá thuê taxi tham quan một ngày ở Mandalay là 25k kyat. Bạn không nên đi quá nhiều chùa ở Mandalay dễ gây chán mà nên đi luôn Mandalay Hill, tu viện, hoàng cung... buổi sáng rồi đi tiếp Sagaing Hill, Inwa  cầu UBein buổi chiều luôn. Giá xe cả ngày cho lịch trình vậy sẽ là 45k kyat thay vì đi làm 2 ngày sẽ là 55k kyat
  • Ở 2 ngày ở Mandalay là đù rồi, ngày sau nên đi ra bến tàu mua vé đi Mingun, tàu giá 5k kyat/ người, đi từ 9h sáng đến 1.30pm quay về.
  • Buổi trưa ở Mingun nên ăn trưa theo kiểu của tôi là cá hay tôm chiên [ tôi có post hình trong album ] với cơm trắng vừa ngon vừa rẻ
  • Nhớ ăn kem Nylon ở Mandalay chứ nơi đây chẳng có gì ăn uống nhiều.
  • Tối ăn tối quán Mann hay Golden Duck giá ok thức ăn ăn được.
  • Nhớ đi dạo quanh hoàng cung buổi tối có kênh nước mát rượi.
  • Đi cuối tuần chiều từ 6h có chợ đêm cũng vui.
  • Nhà trọ tôi ở là Royal Guest House giá 18$/ đêm có máy lạnh, nhà tắm riêng.

Trích
Xem phần 1 - Đi Myanmar - P.1: Từ Yangon nhộn nhịp đến Bagan yên bình.
Xem phần 3 : Đi Myanmar - P.3: Đến Inle... sẽ chẳng muốn về.
« Sửa lần cuối: Tháng Sáu 10, 2013, 08:38:36 AM Gửi bởi conan2001 »
www.topo.vn - Đồng hành cùng bạn trên mọi nẻo đường.
www.tiepthiquangcao.com - Tiếp thị là sáng tạo.
 


Tags: du lich myanmar 
 

Related Topics

  Tiêu đề / Tác giả Trả lời Bài mới
0 Trả lời
2306 Lượt xem
Bài mới Tháng Hai 22, 2017, 07:47:05 PM
Gửi bởi th0036
0 Trả lời
4845 Lượt xem
Bài mới Tháng Sáu 25, 2019, 08:51:27 AM
Gửi bởi Hoàng Thị Lệ
0 Trả lời
1346 Lượt xem
Bài mới Tháng Sáu 28, 2019, 08:46:47 AM
Gửi bởi Hoàng Thị Lệ
0 Trả lời
2227 Lượt xem
Bài mới Tháng Bảy 01, 2019, 08:53:04 AM
Gửi bởi Hoàng Thị Lệ
0 Trả lời
2790 Lượt xem
Bài mới Tháng Bảy 01, 2019, 08:54:48 AM
Gửi bởi Hoàng Thị Lệ

Cái Bè – Cù lao Tân Phong 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
1,380,000
Đặt ngay
Tour du lịch Cần Giờ 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
650,000
Đặt ngay
Tour 1 ngày Cù lao Chàm
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
720,000
Đặt ngay
Khám phá thánh địa Mỹ Sơn
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
420,000
Đặt ngay
TOUR CHÈO THUYỀN NGẮM LÁ PHONG ĐÀ LẠT 1 NGÀY
Tour: Thám hiểm
1 ngày 0 đêm
250,000
Đặt ngay

Vui lòng tắt chặn quảng cáo (uBlock, AdBlock, Adblock Plus Adblock Pro, Ghostery ...) để giúp chúng tôi có nguồn kinh phí duy trì hoạt động. Chân thành cảm ơn!

Thông tin đăng nhập

 
 
Chào Bạn. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.

Đối tác

Topo.vn - Địa điểm du lịch

Có thể bạn quan tâm

Đối tác


Mobile View