Hội du lịch Việt Nam

Tác giả Chủ đề:  Vùng du lịch Lào  (Đã xem 6828 lần)

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
"Thiên đường" du lịch ở Champasak (Lào)
« Trả lời #9 vào: Tháng Tám 31, 2008, 08:27:28 AM »

Khu đền Wat Phou được UNESCO công nhận Di sản văn hóa thế giới năm 2001


Là một tỉnh lớn ở Tây Nam Lào, Champasak có tài nguyên phong phú và đa dạng về rừng, đồng bằng, cao nguyên. Đất đai ở Champasak màu mỡ thuận lợi để phát triển nông nghiệp, vì vậy nơi đây được xem là một trong những vựa lúa lớn nhất của Lào. Ngoài ra, Champasak còn có nhiều tiềm năng phát triển ngành “công nghiệp không khói” vì sở hữu nhiều danh lam thắng cảnh nổi tiếng như: khu đền Wat Phou - di sản văn hóa thế giới, thác Khone Phapheng - thác nước lớn nhất Đông Nam Á, các đền đài cổ kính mang đậm màu sắc kiến trúc Angkor, khu bảo tồn rừng Dong Hua Sao....

Thành phố Paksé là thủ phủ của Champasak. Paksé có nghĩa là “thành phố cửa sông” vì nằm trong sự bao bọc của hai con sông: sông Sê Pôn và sông Mekong. Ở Paksé có rất nhiều người Việt Nam sinh sống. Đến Paksé, du khách có thể bách bộ dọc các con đường trong thành phố để khám phá nhiều thứ. Phật giáo giữ vị trí quan trọng trong tâm thức và đời sống của người Lào nên các lễ hội lớn quanh năm đều gắn liền với một truyền tích tôn giáo nào đó (như: Lễ hội buôn Wat Phou tháng 2, Lễ hội buôn Pha Veat tháng 3, Lễ hội buôn Pi Mai Lao tháng 4, Lễ hội buôn Bang Phai tháng 5, Lễ hội buôn Khao Phan Sa tháng 6, Lễ đua thuyền tháng 10....). Mỗi buổi sáng, các tăng sĩ xếp hàng dài đi khất thực dọc các con đường chính. Các ngôi chùa có kiến trúc mái uốn lượn, một màu thếp vàng rực rỡ. Người Lào hỏa thiêu di thể người chết, sau đó hốt xương và tro để vào những các tháp nhỏ (gọi là wats) đặt quanh chùa. Hàng trăm cái wats như thế trở thành hàng rào của nhà chùa. Kiểu dáng của các wats đa dạng, trang trí sặc sỡ với nhiều màu sắc và kích thước khác nhau.

Danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất ở Champasak là khu đền Wat Phou được UNESCO liệt vào danh sách Di sản văn hóa thế giới năm 2001. Cách thành phố Paksé về phía Nam gần 40km, theo dọc bờ sông Mekong, từ thế kỷ thứ IX đến XIII, Wat Phou được xem là một trong những đền thiêng liêng nhất của các vương triều Khmer, trước khi người Khmer di chuyển về phía Nam để xây dựng khu đền đài Angkor Wat nổi tiếng ở đất nước Campuchia ngày nay. Như tên gọi của mình - Chùa Núi, Wat Phou nằm dưới chân của một núi thiêng gọi là Phou Kao (Núi Voi). Theo các nhà sử học, Wat Phou là đền thờ xưa nhất ở Lào, từng là trung tâm của đạo Hindu, thờ thần Shiva. Đến thế kỷ XIII, nó trở thành đền thờ Phật và tồn tại cho đến ngày nay, trở thành một trong những nơi lưu giữ các giá trị về lịch sử và văn hóa Lào. Ngay cổng vào đền Wat Phou có một bảo tàng lưu giữ hàng trăm bức tượng đá tuyệt đẹp, được điêu khắc cùng thời với ngôi đền.

Rời bảo tàng, men con đường dài hàng trăm mét được lát bằng những tảng đá phẳng lớn, rất đẹp, du khách sẽ gặp hai tòa nhà cũng làm bằng đá đồ sộ như bức tường thành sừng sững với rêu phong phủ đầy, trông thật kỳ bí và ấn tượng. Các quần thể kiến trúc nơi đây đều bằng đá, những cột đá, tường đá, những dốc đứng có bậc tam cấp lát đá nhẵn thín, chứng tích ghi dấu chân của biết bao người đến nơi này từ hàng trăm năm trước. Đặt chân lên bậc đá cao nhất, nơi tọa lạc ngôi đền Wat Phou nằm trang nghiêm bao thế kỷ nay, du khách có thể nhìn bao quát toàn cảnh xung quanh. Đền Wat Phou là một khối kiến trúc được xếp từ những tảng đá lớn, chạm trổ hoa văn cầu kỳ. Phía sau đền là một vách núi đá lớn được những người thợ tài hoa xưa kia tạc thành những tượng Phật lớn nhỏ rất đẹp và sống động. Nhìn vào kiến trúc ngôi đền, nghĩ đến việc vận chuyển những khối đá lớn lên nui đã khó, lại phải gọt đẽo và điêu khắc lên đó những hoa văn, rồi lắp ghép lại với nhau tạo thành một quần thể kiến trúc hài hòa, vững chãi trên triền núi, chắc hẳn phải mất biết bao công sức để tạo dựng được một Wat Phou kỳ vĩ đến vậy. Wat Phou không tránh khỏi sự tàn phá của thời gian. Nhưng nó vẫn là điểm đến của đông đảo du khách gần xa bởi sức hấp dẫn từ vẻ đẹp kỳ bí, hoang vu của một di chỉ trên triền núi bên dòng Mekong. Cách khu đền Wat Phou khoảng 1km về phía Nam là các đền cổ khác như Nandin, Nang Sida. Bên kia bờ sông Mekong là đền Oubmong...

Champasak còn sở hữu “một viên ngọc quý” nữa là thác Khone Phapheng - thác lớn nhất Đông Nam Á, nối hai bờ của sông Mekong với 2 tỉnh Champasak và Strung Treng của Campuchia. Đứng ở đây, du khách sẽ nghe tiếng thác ầm ầm từ trên cao đổ xuống rền vang như sấm. Hay đến đảo Don Khone chiêm ngưỡng một thiên đàng hoang dã. Nơi đây có một đường xe lửa dài 14km đi qua nhiều thác ghềnh, hay cây cầu đồ sộ nối 2 đảo Don Khone và Don Det.... Đứng ở thác Li Phi, du khách có thể ngắm nhìn hàng trăm thác nhỏ được chẻ ra, đổ xuống tung tóe.


Nguồn tin: Theo BangkokPost
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Re: Vùng du lịch Lào
« Trả lời #8 vào: Tháng Tám 13, 2008, 09:42:39 AM »
Luangprabang - Thoáng bóng cà sa

Trong lúc chúng tôi đang hí hoáy với mặt trời thì bất ngờ gặp một đoàn khoảng hơn 20 nhà sư khoác trên mình chiếc áo cam rực sáng như một dòng sông màu cam trên đường phố.
 

 
5h30 sáng, chiếc xe khách 45 chỗ dừng lại tại điểm đỗ cách thành phố Luang có đến 3km. Trời tờ mờ đất. Ai nói với rằng nóng như nắng Lào khi mà chúng tôi đang co ro trong cái lạnh buổi sớm.
 
Vài chiếc xe tuk tuk đến đón khách đưa về khách sạn. Chúng tôi theo một chiếc đi về phía thành phố. Mặt trời vui vẻ vượt ra khỏi đỉnh núi phía xa báo hiệu một ngày nắng. Vầng hồng lan rất nhanh trên bầu trời và cả không gian sáng bừng trong ngày mới



Không có gì khiến người ta có thể ấn tượng mạnh đến thế khi nhìn thấy những hình ảnh mà trước nay chỉ được xem qua tivi.
 
Dù đã có những nghiên cứu trước về địa danh nơi mình sẽ đến có những gì, nhưng chúng tôi vẫn ngớ người choáng ngợp vì hình ảnh thật ngay trước mắt. Một đoàn tăng lữ đang bước những bước chầm chậm trên đôi chân trần trên đường khất thực buổi sớm.
 
Con phố nhỏ sáng rực một dòng chảy màu cam. Các tăng lữ bước sát theo nhau, người này nối theo sau người khác. Người lớn tuổi hơn đi trước, nhỏ hơn đi sau. Họ bước qua những chiếu của người dân trong thành phố đang chờ đợi. Nghi thức khất thực mỗi sáng đã tồn tại bao đời nay.




 
Đám chúng tôi lúc đầu còn ngồi nguyên trên xe chụp hình, sau đó thì đồng loạt nhảy cả xuống xe. Lặng lẽ đi bên cạnh các nhà sư, không dám gây huyên náo hay làm phiền. Ngay đến chụp ảnh cũng cố gắng để tiếng máy ảnh không làm kinh động đến không gian tĩnh của buổi sớm.
 
Không ồn ào, không chuyện trò, chỉ có tiếng tà áo sột soạt theo mỗi bước chân và tiếng Nam mô a di đà phật của phật tử.
 
Các chõ xôi buổi sớm vơi dần, người ta lại mang ra những chõ xôi mới. Mỗi người một nắm xôi nhỏ. Một vài du khách nước ngoài thay vì chụp ảnh cũng đã ngồi chung với những người dân bản địa.





Luang Prabang là cố đô của đất nước bạn Lào được Unesco công nhận là Di sản văn hoá thế giới vào năm 1995. Kể từ đó đến nay, số lượng khách du lịch đến thăm thành phố này mỗi lúc một tăng. Hậu quả là những ngôi nhà đã trở thành khách sạn và rất nhiều quán bar.
 
Nhiều người phàn nàn vì Luang đang bị mất đi vẻ đẹp vốn có của nó. Nhất là giờ đây, khi vào buổi sáng khất thực của các tăng lữ, đã chen vào nhiều khách du lịch và người bán hàng.
 




Hòa nhập vào cuộc sống, lũ chúng tôi buổi sớm hôm sau không còn đứng chụp ảnh nữa. 5h30 sáng, mỗi đứa chia một ngả cùng ngồi với những người dân trong các ngõ nhỏ, chờ đợi những dòng áo màu cam đi qua.
 
Mong sao cho những đổi thay không làm mất đi những hình ảnh đẹp của mỗi sáng trên mảnh đất Luangprabang.
 

Lam Linh - Citilink
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Lang thang chợ Lào
« Trả lời #7 vào: Tháng Tám 09, 2008, 06:59:41 PM »

Chợ đêm Luang Prabang

Từ miền đất dừng chân Savannakhet sang cố đô Luang Prabang một thời vàng son, từ phiên chợ nhỏ trong làng Pak Ou đến thủ đô Vientiane, có thể gặp không khí những phiên chợ Lào đầy sắc màu và mùi vị.
Sản vật rừng từ cây thuốc quý đến thịt thú rừng được bày bán công khai cùng với tượng Phật và hàng lưu niệm. Những phiên chợ đêm cho khách du lịch hay phiên chợ ngày trên miền cao nguyên ở đất nước này đều phảng phất chút hoang dại bí ẩn, đậm nét của một xứ sở đa sắc tộc và văn hoá ít nhiều còn gắn với rừng. CNTD ghi lại bằng ảnh những cảm xúc ấy trong một chuyến xuyên Lào.


Đặc sản thịt nướng có thể thấy khắp nơi   


Hàng ăn bán đêm ở Savannakhet


Thú rừng bày bán ở thủ đô Luang Prabang
   
 
Ở nước Lào khô hạn, trái cây phải nhập từ Trung Quốc, Thái và Việt Nam


Thú rừng bày bán công khai ở chợ sớm tại cố đô Luang Prabang

 
Thuốc cây rừng cho đến mật gấu, nhung nai được bày bán khá nhiều trong những phiên chợ miền núi


Theo Nguyễn Vinh/Sài Gòn Tiếp Thị
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Phonsavan trôi trên những đám mây dã quỳ
« Trả lời #6 vào: Tháng Tám 09, 2008, 02:50:48 PM »


Triền miên núi đồi và những con đường vắt vẻo. Những tuyến trek vắt qua rừng đến những bản làng heo hút, những tuyến cycling hụt hơi với hàng trăm kilomet đường núi không một kilomet đường bằng.... Lào giống như biểu tượng của Adventure Travel - du lịch khám phá.

Sớm ở Lào, không khí khô và lạnh dịu, bến xe Luang Prabang tấp nập từ sáng sớm. Chuyến xe duy nhất của ngày từ Luang đến Phonsavan rời bến lúc 8h. Chiếc xe buýt cổ lỗ sĩ đồ rằng được "dân gian lưu truyền" hơn 60 năm có lẽ, nó giống như một chiến binh cũ kỹ cõng trên mình hơn 30 con người với mọi quốc tịch, mọi mầu da. Trên nóc xe chằng buộc nào hàng hoá, nào xe máy. Hoàn toàn không có máy lạnh, những chiếc cửa sổ mở toang. Tôi trả 85000 kip cho chuyến xe "cá cược" mạng sống này.



Tám giờ đồng hồ lắc lư trong những giấc ngủ mơ màng, thức dậy và chìm lại vào giấc ngủ với một màu vàng rực rỡ ngoài cửa sổ. Dã quỳ ! Những sườn núi ngập dã quỳ vàng, hai bên đường dã quỳ rực rỡ không một vẩy bụi, trời ở Lào lúc nào cũng xanh biếc vô thực. Tôi đã có 8 tiếng lắc lư và trôi bồng bềnh trên những đám mây dã quỳ vàng.

Thật khó để liên hệ bức tranh thiên nhiên hào phóng ấy và một quá khứ khốc liệt của vùng đất này cho đến khi chúng tôi bắt đầu vào Xiang Khoang. Xiang Khoang với Phonsavan là thủ phủ, được biết đến như một chảo lửa khốc liệt, núi đồi oằn mình gánh đỡ những bom mìn, những vết thương chiến tranh.



4h30 xe buýt tới bến, nắng đã nhạt trên những triền núi thoải dốc nhưng cái hào hứng, tình yêu nhiệt thành với thiên nhiên nơi đây làm chúng tôi không dám phí một phút đồng hồ. Phonsavan có một thiên nhiên đặc biệt nhất mà bạn khó có thể tìm thấy ở những nơi khác trên đất Lào. Những màu sắc đặc biệt rực rỡ trong mùa khô, màu đỏ thẫm của đất, xanh thẳm của trời, xanh lá của thông, và rào rạt cỏ lau... Phonsavan vẽ ra một Mông Cổ đẫm nước, vẽ ra một thảo nguyên bao la của tự do....



Cánh đồng Chum chính là huyền thoại của vùng đất, với những chiếc chum to quá đầu người nằm rải rác khắp Xiang Khoang, được cho rằng người Môn-Khmer cổ từ 1.500 -2.000 năm trước đã tạo ra chúng để đựng thức ăn hoặc làm chỗ mai táng (nghe giống như mộ chum gốm ở Việt Nam ta).

Sau khi mặt trời lặn, chúng tôi quay về thành phố, thành bộ bụi mờ và rất giống một phố ngoại ô Việt Nam. Nhà nghỉ chúng tôi lựa chọn cũng rất đơn giản, 30.000 kip/đêm (50.000 VND). Đồ ăn ở Phonsavan thì hầu hết được cung cấp bởi các đầu bếp Việt. Chúng tôi ăn ở tiệm của một cô quê ở Hà Sơn Bình, cô lấy chồng Lào, nói tiếng Lào, tiếng Việt, tiếng Thái đủ cả... khách đông nườm nượp, ai cũng hả hê với cơm nóng và bia lạnh.



Sáng sớm hôm sau là một ngày huyền thoại mới. 7h sáng chúng tôi nai nịt gọn gàng và nổ máy chiếc xe wave. Sương nặng trĩu phố đến mức mặt trời cũng chỉ mơ màng chạm xuống mặt đường. Sương dầy và lạnh run người, chiếc xe rù rì chạy, chúng tôi không nhìn quá trước mặt được 200m. Đi xuyên rừng sương, chúng tôi đến cánh đồng chum thứ 3, gọi là Hua Hin Lat Khai, từ trên núi ánh sáng xuyên qua sương tạo nên khung cảnh đẹp không bút nào tả xiết. Càng về trưa, nắng lên, sương tan vén lên những cánh đồng vàng ruộm, những lạch nước xanh biếc.
 


Cuộc hành trình với chiếc xe máy Lào còn đưa chúng tôi đến Xiang Khoang, nơi đã gần như bị tàn phá trong trận bom của quân đội Mỹ. Mọi sự hoang tàn đều được thiên nhiên khoả lấp.

Chúng tôi đã đến và thực sự đã yêu vùng đất này, có lẽ trái tim chúng tôi đủ rộng để yêu nhiều hơn thể tích của nó và cứ như thế chúng tôi lại đi và lại yêu.


Theo SGTT
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Thăm chùa Wat Xiêng Thoong ở Lào
« Trả lời #5 vào: Tháng Tám 09, 2008, 02:45:52 PM »
Wat Xiêng Thoong Là ngôi chùa đẹp và quan trọng nhất của LuangPrabang với lối kiến trúc đặc thù Lào, mái cong cong buông xuống gần mặt đất...





Từ ngoài vào trong, trên các tường là cơ man phù điêu, điêu khắc, chạm trỗ công phu, sắc sảo nội dung dựa theo phật tích. Nội thất của Wat Xiêng Thoong phải kể là tuyệt tác. Mỗi miếu đường cũng vậy.





Mỗi năm, vào dịp Pimay Lao ( Tết Lào) mọi chức sắc trong giáo hội Phật giáo Lào cũng như quan chức trong chính quyền tại LuangPrabang đều hội tụ về Chùa Xiêng Thoong hành lễ chào mừng năm mới, rước tượng Prabang từ Bảo Tàng Viện về an vị trong sân Wat Xiêng Thoong, hoà cùng dân chúng, nối đuôi tắm tượng Phật Prabang bằng nước hoa Champa suốt một ngày, biểu hiện lòng sùng tín đối với Phật giáo.


Những em bé hội tụ về chùa Wat Xiêng Thoong chào năm mới
 

Những nhà sư chùa Wat Xiêng Thoong đi khất thực ở LuangPrabang


(Theo: Citilink)
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Xieng Khouang – thị trấn không yên tĩnh
« Trả lời #4 vào: Tháng Tám 09, 2008, 02:37:15 PM »
Chiếc xe khách 45 chỗ cồng kềnh chở duy nhất đoàn khách 10 người chúng tôi từ cố đô Luang đến đây cập bến lúc 5 rưỡi sáng

Trời đất một màu xám xịt trong cơn mưa sụt sùi lúc nhặt lúc mau. Ai nấy đều co ro trong cái lạnh của thời tiết thay đổi bất thường vì không nghĩ ở xứ sở Lào quanh năm gió nóng lại lạnh đến thế.

Sáng – nghĩa địa khổng lồ Cánh đồng Chum


 
Thuê được chiếc xe của nhà nghỉ, chúng tôi đi về phía những cánh đồng. Trời đất chiều lòng người khi cơn mưa đã tạnh ráo hé lộ những tia nắng ấm áp đầu tiên. Anh bạn lái xe biết lõm bõm tiếng Việt kiêm luôn việc hướng dẫn viên dẫn chúng tôi đến với cánh đồng số 1 cũng là cánh đồng lớn nhất mà khách du lịch được phép đến tham quan. Chiếc xe nhảy chồm qua những con đường đất đỏ vẫn còn đọng nước mưa.
 
 Những cánh đồng xanh màu cỏ non và rộng xa tít tắp. Đánh xe vào một điểm, anh chỉ cho chúng tôi đường vào cánh đồng với lời dặn dò cẩn thận rằng phải đi đúng vạch đường, đi trong khu vực hàng rào, tuyệt đối không được đi linh tinh. Bám sát nhau, chúng tôi bước vào khu đồi.
 
Cánh đồng trải dài và những chiếc chum kì lạ hiện ra với đủ vóc dáng to nhỏ không biết đã được đặt sẵn tự bao giờ. Những chiếc chum với đủ mọi tư thế, đủ kích thước và hình dáng, chất liệu. Có những chiếc được làm từ đá cẩm thạch, chiếc lại làm từ đá vôi hay đá ong. Chiếc miệng lồi, chiếc miệng tròn và duy nhất có một chiếc có nắp.
 
Chiếc chum lớn nhất cao tới 2,5m với tuổi đời ước tính 3.000 năm, cả nhóm chúng tôi ngồi vừa trên miệng chiếc chum ấy. Trong một khoảng đất rộng lớn, vẫn còn khoảng 2000 chiếc chum còn sót lại sau những tàn phá nặng nề của chiến tranh và thiên tai, rất nhiều chum đã bị vỡ hoặc nứt. Trong những năm chiến tranh bí mật, khu vực này đã bị rải bom dày đặc và đến nay những quả bom chưa nổ còn sót lại vẫn gây nên nhiều thương tích cho người dân trong vùng.
 


Giả thiết về một nghĩa địa chum có vẻ hợp lý khi ta tận mắt trông thấy toàn cánh đồng. Có cảm giác như những chiếc chum được thả rơi từ trên cao xuống để rồi khi xuống đến mặt đất không chiếc nào giống với chiếc nào về thế đứng. Ai là tác giả của những chiếc chum này, được là ra với mục đích gì, tại sao…là câu hỏi mà các nhà khoa học chưa giải đáp được được và cả cánh đồng chum dù đã được Unesco công nhận là di sản văn hóa thế giới vẫn đang trong một bức màn bí ẩn.

Cánh đồng số hai và số ba nhỏ hơn, số lượng chum ít hơn và cách nhau khá xa. Đây là ba cánh đồng an toàn duy nhất được phép đi tham quan trong toàn vùng.

Chiều – cafe bom mìn



Đặc sản nổi bật của thị trấn Xieng Khouang là vỏ bom, mìn, lựu đạn và vỏ đạn. Chiến tranh đã để lại cho nơi đây hàng tấn vỏ cuả chất gây nổ nguy hiểm và ngoài cánh đồng xanh quanh mảnh đất này vẫn còn rất nhiều những quả bom khác chưa được tìm thấy.
 
Bạn có thể nhìn thấy rất nhiều những vỏ mìn, vỏ đạn được bày trong khách sạn hay những ngôi nhà ở Xieng Khouang.
 
Quán café “BOOM” với ba vỏ mìn cao kích cỡ ngang đầu người đặt ngay bên ngoài cửa ra vào là lời chào khách đơn giản mà hữu hiệu nhất. Người chủ quán đã khéo sắp đặt để chiếc quán nhỏ của mình trở thành một bảo tàng chiến tranh. Phía trong quán bày rất nhiều vỏ đạn, những lọ hoa nhỏ, lọ tăm được làm từ vỏ mìn. Trên tường là những bức tranh khổ lớn về toàn cảnh cánh đông Chum. Ngồi thưởng thức cafe trong một quán đặc trưng như thế, có một cảm giác hơi lạnh sống lưng khi nghĩ về một thời đã qua của vùng đất này.
 
Người chủ quán nói tiếng Việt khá tốt, thấy nhóm người Việt chúng tôi vào đã vui vẻ đón tiếp và ngồi trò chuyện cùng. Không chỉ riêng quán café này mà ở đâu đâu trong khắp thị trấn này, gia đình nào cũng có những sản phẩm của chiến tranh trong nhà.



Tối – điệu múa Lamvoong trong đám cưới bè bạn

Thật bất ngờ khi được mời đám cưới ở nơi xứ lạ. Không có giới hạn nào giữa người dân hai nước và khi điệu nhạc Lamvoong truyền thống nổi lên, cả nhóm cùng tham gia trong vũ hội đắm say lòng người. Lamvoong là điệu nhảy dành cho nhiều người, không phân biệt đẳng cấp xã hội hay người trên kẻ dưới, tất cả đứng quây lại thành một vòng tròn bình đẳng, cùng múa và nhảy theo nhịp nhạc rộn ràng.
 
Nhóm chúng tôi lần đầu tiên múa điệu Lamvoong, vũ điệu 1..2..3..4…5…6 rồi lại 1..2..3… dễ dàng khiến người ta học tập và bắt kịp nhịp điệu. Chuyển động của những vòng xoay, những cái nắm tay khiến con người gần gũi với con người hơn. Những người bạn Lào thân thiện đã xóa nhòa khoảng cách nước bạn nước tôi, chỉ còn lại cảm xúc duy nhất về một thế giới không hận thù và chiến tranh.


Lam Linh - Theo Sinh viên Việt Nam
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Hai ấn tượng ở đất nước triệu voi
« Trả lời #3 vào: Tháng Tám 08, 2008, 12:51:33 PM »

Những nhà sư khất thực sáng sớm ở Luông Prabăng

Cố đô Luông Prabăng (Lào). Sáng sớm. Một đoàn nhà sư khất thực đi thành hàng qua trước cửa các gia đình. Mỗi nhà một người đã ra ngồi chờ sẵn bên lề đường. Từng người bốc xôi bỏ vào bình bát của tất cả nhà sư đi qua trước mặt.

Sắc áo vàng ở Luông Prabăng

Nghe nhà thơ Dư Thị Hoàn kể lại, sáng hôm sau chúng tôi quyết phục bằng được khoảnh khắc hiếm hoi ấy. Khoảng 6g, trời còn mờ tối và hơi se lạnh, bất chợt chị Hoàn kêu ở ngoài hành lang: “Đến rồi!”. Tung cửa chạy ra. Một hàng nhà sư khất thực trong sắc áo vàng yên lặng rẽ vào con đường như cái ngõ nhỏ.

Thế là tất cả bỏ bancông chạy ào xuống đường. Trước cửa mỗi nhà người ta đã mang ghế ra ngồi, cái thẩu mây đựng xôi đặt trên lòng chờ các nhà sư đi đến. Người thì trải một tấm chiếu nhỏ rồi quì lên chờ. Hàng các nhà sư đi qua trước mặt. Mỗi nhà sư chìa ra cái bình bát, cũng bằng mây tre đan, để nhận một nắm xôi nhỏ. Người cúng dường không nói. Người khất thực cũng không nói. Đường phố rất yên lặng thanh bình.

Cũng vừa lúc đoàn nhà sư đi đến cuối đường. Ở phía cuối ấy, bất ngờ một đoàn nhà sư khác từ một ngõ nhỏ cắt chéo qua, cảnh tượng như thể có một bàn tay đạo diễn điện ảnh bài bản, tạo ra được một cảnh phim xao động.

Tôi cứ nghĩ đó chính là hình ảnh của tăng đoàn Phật giáo từ thời Phật tổ Thích Ca. Như thể Luông Prabăng khoảnh khắc này là bảo tàng sống lưu giữ nguyên vẹn một tập tục của tăng đoàn Ấn Độ hơn 2.500 năm trước. Khi Đức Phật đã nổi danh là một hiền triết, đã lập ra một tăng đoàn hàng trăm tín đồ, tin bay về kinh thành của Người rằng nhà hiền triết cùng đồ đệ sáng sáng mang bát đi ăn xin.

Buổi trưa, họ tập hợp trở lại, người được nhiều chia cho người được ít rồi cùng ăn một bữa đạm bạc. Vua cha của Đức Phật sai quân đi điều tra. Trời ơi, con trai của nhà vua, một hoàng tử dòng dõi, đã trở thành kẻ ăn mày! Nhà vua tìm tới tăng đoàn gặp Đức Phật, được Đức Phật khẳng định rằng khất thực là tập quán của tăng đoàn. “Tập quán nào? - Nhà vua gầm lên - Ngươi sinh ra trong dòng họ các nhà vua chưa một lần trong đời biết xin xỏ cái gì hết.

Tập quán của chúng ta là ăn thức ăn trong bát đĩa bằng vàng bằng bạc chứ không phải trong bát gỗ!”. Đức Phật khi ấy mới ôn hòa đáp lời: “Thưa phụ vương, người xuất thân dòng dõi hoàng gia, đó là sự thật. Nhưng con thuộc dòng dõi các nhà sư, những Người Giác Ngộ. Chẳng phải những người này không biết làm lấy mà ăn, nhưng khi đi xin bố thí họ muốn khơi gợi ở người đời lòng trắc ẩn, lòng muốn làm điều thiện. Con nói “tập quán” là tập quán của những Người Giác Ngộ này”.

Chuyện kể lại rằng sau đó giáo lý của Đức Phật đã cảm hóa được cả nhà vua và tất thảy dân chúng kinh thành Kapilavastu.

Buổi sáng sớm ở Luông Prabăng nước Lào, tôi lại ngỡ mình đang ở chính giữa sinh thời Đức Phật. Không khí cổ kính ấy còn ở ngay trong lời văn bản qui định của chính quyền thành phố về việc cúng dường. Chính quyền coi việc các nhà sư đi khất thực là một nét đẹp của thành phố. Vật cúng dường phải được mua từ chợ mang về, hoặc được chế biến tại nhà, nhất thiết không được vội vàng mua ở hàng quán ngay tại chỗ các nhà sư đi ngang.

Du khách có thể chụp ảnh, nhưng không được để đèn flash hoặc chạy cắt ngang lối đi của nhà sư. Người ta không thể ngồi trên ôtô buýt đuổi theo đoàn nhà sư mà chụp ảnh, chính vì thế chính quyền đã không cho phép ôtô buýt hoạt động trong thành phố. Cũng như vậy, không ai được nhìn xuống các nhà sư từ một độ cao như bancông các tầng gác...

Có lẽ du khách nào khi đọc qui định này cũng thầm cảm ơn chính quyền Luông Prabăng. Nhờ vậy mà cố đô đã bảo tồn nguyên vẹn một tập tục tưởng đã thất truyền gần ba thiên niên kỷ.

Tấm bảng ở Khải Hoàn Môn Vientiane

Trên một khu phố trung tâm Vientiane, từ bất cứ hướng nào ta cũng thấy sừng sững Khải Hoàn Môn, tiếng Lào là Patuxai (Patu nghĩa là cổng, xai từ tiếng Sanskrit jaya, nghĩa là chiến thắng, một cái cổng dựng lên để tưởng nhớ những người đã chiến đấu hi sinh cho đất nước Triệu Voi). Cổng được xây dựng năm 1962, đang xây dở thì hết vật liệu xây dựng, thế là người ta dùng đến ximăng của Mỹ mang sang, vốn là để xây dựng sân bay quốc tế Wattay. Chính vì vậy, Khải Hoàn Môn này còn có biệt danh là “đường băng chiều thẳng đứng”.

Từ xa, Patuxai tưởng như gần gũi với Khải Hoàn Môn ở Paris. Lại gần thì những nét đặc trưng Lào bắt đầu phát lộ. Những phù điêu chạm trổ trên bề mặt cổng, trên vòm mái đều là những hình ảnh điển hình của đền chùa dân tộc. Cái cổng khi ấy bắt đầu gần gũi hơn với khung cảnh một nước Đông Nam Á. Một cầu thang vòng vèo đưa ta đi lên các tầng trong lòng Khải Hoàn Môn, tầng nào cũng đầy những cửa hiệu bán đồ lưu niệm.

Leo tiếp. Tầng bảy là đỉnh Khải Hoàn Môn. Từ đây cả thành phố Vientiane trải dài ở bên dưới. Tối hôm trước, chúng tôi tản bộ trên đường phố vắng, lang thang ra quảng trường Khải Hoàn Môn, đi loanh quanh dưới vòm cổng. Ánh sáng lờ mờ hắt tới từ phía những tòa nhà gần đó vừa đủ đọc được tấm biển giới thiệu ở góc tây nam cổng. Tấm biển trang trọng viết bằng tiếng Lào và tiếng Anh. Tôi đọc và dịch cho mọi người cùng nghe.

Nguyên văn: “Ở phía đông bắc đại lộ Lane Xang mọc lên một công trình đồ sộ giống như Arc de Triomphe (Khải Hoàn Môn). Đó là Patuxai hay là Cổng Chiến Thắng của Vientiane, được xây dựng năm 1962 (Phật Lịch 2505), nhưng chưa hề được hoàn thành do lịch sử trắc trở của đất nước. Nhìn gần, trông nó càng kém ấn tượng, giống như một con quái vật bằng bêtông. Ngày nay, đây là chỗ vui chơi của người dân Vientiane và ở tầng bảy trên đỉnh lầu, người ta sẽ thấy phong cảnh tuyệt đẹp của thành phố”.

Tấm biển làm đủ chức năng của nó là giới thiệu về Khải Hoàn Môn, không quên nói là du khách sẽ được ngắm cảnh tuyệt đẹp trên lầu cao, rằng đây là chỗ vui chơi giải trí của dân chúng. Nhưng điều đáng chú ý là nó có một câu văn hồn nhiên và thật thà đến bất ngờ. Hẳn độc giả đã biết đó chính xác là câu nào rồi.

Người Lào được tiếng là hiền lành thuần phác, sao trong một tấm biển nghiêm ngắn do chính quyền sửa từng câu chữ rồi mới phê duyệt cho in bảng treo lên lại có một câu văn tự giễu nhại như thế? Biết mình là cái biết quan trọng bậc nhất. Tự tôn nhưng không mù quáng là tiến bộ thật sự.


<Theo: Tuổi Trẻ>
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Lào: thu hút khách du lịch bằng hệ thống hang động
« Trả lời #2 vào: Tháng Tám 07, 2008, 07:47:50 PM »

Du khách trong một hang động ở Lào


Hơn 30 năm sau kể từ năm 1975, một hệ thống gần 500 hang động ở Viengxay, thuộc vùng rừng núi phía bắc Vương quốc Lào, nơi ẩn náu của các chiến sĩ cách mạng trong các đợt không kích của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam, nay đang chuyển mình thành một điểm thu hút khách du lịch.

Cách thủ đô Vientiane khoảng hai ngày đường, trước đây hệ thống hang động sâu hút trong vùng rừng núi này đã được chuyển đổi thành một thành phố ngầm đủ chổ cho 23.000 người cư trú. Và dù là nơi tránh bom Mỹ nhưng tại đây vẫn có nhiều cửa hàng, trường học, một nhà in và cả một bệnh viện.

Theo Siphanh Vandouayang, người điều hành Viengxay, phần lớn các thành viên của Ban lãnh đạo cách mạng Lào đã sống và học tập tại đây. Trong nhiều thập niên sau chiến tranh, người nước ngoài không được phép bước chân đến khu vực này.

Giờ đây, Chính quyền Lào đang từng bước biến nơi này thành một mỏ vàng khai thác du lịch. Hiện tại, chỉ mới có bảy hang động - vốn là nơi cư ngụ của các các lãnh đạo Đảng Cộng sản Lào - được phép đón khách. Theo ban phát triển dự án du lịch Viengxay, một ngân hàng, một xưởng may, một cửa hàng bánh mì, một trạm phát thanh... đang chờ vốn trùng tu để mở cửa đón du khách.

Nhiều người nhận định khi guồng máy du lịch ở Viengxay đi vào hoạt động ổn định, đời sống của những nhân chứng sống qua những năm tháng chiến tranh sẽ khởi sắc, thịnh vượng hơn. Và, chính họ sẽ là những hướng dẫn viên du lịch sống động của Viengxay trong thời gian tới.


TTO
 

Đã thoát ra nhantam

  • Lữ hành cấp 6
  • ******
  • Bài viết: 1699
Vùng du lịch Lào
« vào: Tháng Tám 05, 2008, 10:48:59 PM »
Du lịch Lào được chia làm 7 vùng chính: Vientiane, Xiengkhoang, Luang Phabang, Thakhek, Savanakhet, Pakse và Champasak. Các điểm du lịch trong 7 vùng này là :

    * Vientiane Xứ Lào là xứ Chùa. Tổng cộng Lào có 1.400 ngôi chùa. Do đó, tại đây nổi tiếng như cảnh quan That Luang và Chùa Phra Keo , Chùa Ông Tự, Chùa Sí Mương, Chùa Sisaket, Vườn Phật Suốn Xiêng Khuôn (tục gọi là Suốn Phụt tức Vườn Chư Phật), quần thể hàng trăm bức tượng đúc theo Phật thoại, trong vùng Thà-Đừa, cách Vientiane khoảng 25 km, gần cầu Hữu Nghị Lào-Thái.

Ở Vientiane có một ngôi chùa Việt tên Bàng Long, khá nguy nga. Từ chợ sáng trên đại lộ Lan Xang, đã thấy sừng sửng đài Anou Savary (đài chiến sĩ vô danh), sau 1975 được đổi tên thành Khải Hoàn Môn ( Patu Xay ), toạ lạc giữa bùng binh giới ranh phố Vientiane và khu vực That Luang. Đài Anou Savary được tạo dựng từ 1958, phần dưới và ngoài mô phỏng theo đài Arc de Triumphe tại Paris, phần trên và trong gồm những nét kiến trúc, phù điêu đặc thù Lào. Đứng trên tầng cao nhất của Anou Savary ta có thể thấy toàn diện cảnh quan Vientiane.

Con đường huyết mạch ở Vientiane là đường Sí Mương-Samsenthay, sầm uất trù phú, dấu ấn kiến trúc còn lại của thực dân Pháp chạy xuyên suốt từ khu That Khao lên trung tâm Ô-Điên – SengLao, ra đến vùng Si Khay – Wattay, rồi bổng dưng ngừng lại, nhường cho kiến trúc cổ truyền Lào: Nhà sàn.

Vientiane nằm thoai thoải ven sông Mêkông. Bên kia bờ là tỉnh NongKhai (Thái Lan). Khúc sông nầy, năm 1994 chính phủ Úc đã tài trợ xây chiếc Cầu Hữu Nghị Lào-Thái (Lao-Thai Friendship Bridge) dài 1240m. Chính nhờ chiếc cầu này mà đã ra mở ra hướng phát triển mới cho du lịch 2 nuớc, kết nối hành lang Đông – Tây và mở ra sự phát triển cho ngành du lịch của cả 3 nước Đông Dương.

Bờ sông Vientiane chưa được khai thác đúng mức, chủ yếu mới ở mặt hàng ăn, quán cóc. Quán cóc ven bờ sông Vientiane rất đa dạng về thực phẩm, với nhiều món ăn ngon và lạ miệng.

     * Luang Prabang

Gồm có các điểm tham quan : Haw Kham,Wat Xieng Thong, động Pak Ou , mộ nhà khoa học Henri.

    * Champasak Di sản văn hóa Wat Phu
    * Vang Vieng Cảnh tuyệt đẹp của Đồng bằng Vang Vieng
    * Xieng Khouang đặc biệt có Cánh đồng Chum


<Theo: Bách khoa toàn thư mở Wikipedia>
 


Tags:
 

Related Topics

  Tiêu đề / Tác giả Trả lời Bài mới
0 Trả lời
1719 Lượt xem
Bài mới Tháng Tám 19, 2008, 10:56:33 PM
Gửi bởi nhantam
3 Trả lời
3431 Lượt xem
Bài mới Tháng Hai 09, 2014, 06:18:21 PM
Gửi bởi coastbar
2 Trả lời
1925 Lượt xem
Bài mới Tháng Năm 26, 2014, 10:10:40 PM
Gửi bởi thanhnguyen
0 Trả lời
1736 Lượt xem
Bài mới Tháng Chín 17, 2014, 02:43:46 PM
Gửi bởi Biệt Thự Gia Đình
0 Trả lời
2843 Lượt xem
Bài mới Tháng Chín 18, 2014, 11:18:43 AM
Gửi bởi Biệt Thự Gia Đình

Thiên Đường – Vũng Chùa – Mộ tướng Giáp 1 ngày
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
1,500,000
Đặt ngay
Hòn Khô - Eo Gió
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
660,000
Đặt ngay
Đà Nẵng City - bán đảo Sơn Trà - Bảo tàng Đà Nẵng
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
600,000
Đặt ngay
Sapa – Cát Cát – Hàm Rồng
Tour: Ghép đoàn
2 ngày 1 đêm
1,250,000
Đặt ngay
Vinpearl Nam Hội An - khởi hành từ Đà Nẵng
Tour: Ghép đoàn
1 ngày 0 đêm
1,100,000
Đặt ngay

Vui lòng tắt chặn quảng cáo (uBlock, AdBlock, Adblock Plus Adblock Pro, Ghostery ...) để giúp chúng tôi có nguồn kinh phí duy trì hoạt động. Chân thành cảm ơn!

Thông tin đăng nhập

 
 
Chào Bạn. Bạn có thể đăng nhập hoặc đăng ký.

Đối tác

Topo.vn - Địa điểm du lịch

Có thể bạn quan tâm

Đối tác


Mobile View
SimplePortal