Vạn Lý Trường Thành là bức tường thành nổi tiếng của Trung Quốc liên tục được xây dựng bằng đất và đá từ thế kỷ 5 TCN cho tới thế kỷ 16, để bảo vệ Đế quốc Trung Quốc khỏi những cuộc tấn công của người Mông Cổ, người Turk, và những bộ tộc du mục khác đến từ những vùng hiện thuộc Mông Cổ và Mãn Châu. Một số đoạn tường thành được xây dựng từ thế kỷ thứ 5 TCN, trong đó nổi tiếng nhất là phần tường thành do Hoàng đế đầu tiên của Trung Quốc là Tần Thủy Hoàng ra lệnh xây từ năm 220 TCN và 200 TCN, nằm ở phía bắc xa hơn phần Vạn Lý Trường Thành hiện nay của Trung Quốc xây dưới thời nhà Minh, và hiện chỉ còn sót lại ít di tích.
Bức thành trải dài 6,352 km (3,948 dặm Anh), từ Sơn Hải Quan trên bờ Biển Bột Hải ở phía đông, tại giới hạn giữa Trung Quốc bản thổ ("đất Trung Quốc gốc") và Mãn Châu, tới Lop Nur ở phần phía đông nam Khu tự trị người Duy Ngô Nhĩ tại Tân Cương.
Vẻ đẹp có một không hai của Vạn Lý Trường Thành, công trình phòng thủ nổi tiếng thế giới được xây dựng trải qua nhiều triều đại trong lịch sử Trung Quốc.
Vạn Lý Trường Thành là bức tường thành liên tục được xây dựng bằng đất và đá từ
thế kỷ 5 trước Công Nguyên cho tới thế kỷ 16, để bảo vệ Trung Quốc khỏi những
cuộc tấn công của người Mông Cổ, người Turk và những bộ tộc du mục khác.
Vạn Lý Trường Thành có 3 phần cơ bản với độ dài mỗi phần khoảng 5.000 km (xấp
xỉ 10.000 lý theo đơn vị đo của người Trung Quốc), chính vì vậy nó mới được gọi
“thành dài vạn lý”. Phần đầu của công trình được Tần Thủy Hoàng xây dựng, bằng
sức lực của 500 nghìn nhân công trong khi dân số toàn Trung Quốc lúc bấy giờ
khoảng 20 triệu người.
Vạn Lý Trường Thành chạy uốn lượn trên những đỉnh núi hiểm trở, do đó công
việc xây dựng vô cùng tốn công sức và nguy hiểm.
Trong thời chiến, Vạn Lý Trường Thành phát huy tác dụng lớn, có thể ngăn
chặn người và ngựa của đối phương tràn sang nên đóng một vị trí chiến lược
hết sức quan trọng đối với Trung Quốc trước kia.
Trên tường thành có dòng chữ nổi tiếng gắn liền với công trình này: "Bất đáo
Trường Thành phi hảo hán" (Không đến Trường Thành không phải là anh hùng).
Vào mùa đông, những con đường phủ đầy tuyết trắng dẫn lên Trường Thành
chạy len lỏi giữa rừng cây trụi lá càng tạo vẻ hoang vu của vùng biên ải.
Dưới cái lạnh -18oC, tuyết bao phủ khắp các công trình phụ trợ cho Trường
Thành rao ra cảnh tượng đầy nét nguyên sơ và hùng vĩ.
Phạm Thu (Theo B)