Những rặng núi Rokko ngăn những cơn gió từ phía Bắc thổi vào Kobe và vịnh Osaka ở phía Nam, chỉ chừa cho Kobe một giải hẹp chạy theo hướng Tây Đông để phát triển thành phố.
Kobe là một trong những trung tâm thương mại quốc tế quan trọng nhất của Nhật Bản. Một trung tâm thương mại khác là Yokohama ở phía Đông. Nhưng cảng đã ngưng việc giao thương quốc tế trước giữa thế kỉ 17 và chính sách đóng cửa của Nhật kéo dài hơn 200 trăm năm.
Kobe trở thành một cảng quốc tế hiện đại bắt đầu sau lệnh bãi bỏ cấm vận ngoại thương vào thập niên 1860. Những ảnh hưởng văn hóa khác du nhập vào Kobe và không bao lâu sau thành phố đã mang sắc thái ngoại lai với phong cách Tây phương.
Đặc trưng của văn hóa phương Tây thế kỉ 19 vẫn còn thấy ở quận Kitano, nơi có khoảng 50 ijin-kan (nhà của người nước ngoài) vẫn tồn tại đến hôm nay. Hầu hết đều được xây vào giữa thời gian cảng mở cửa vào đầu thế kỉ 20 và có khoảng 20 căn hộ mở cửa cho công chúng vào xem.

Một trong những ngôi nhà thú vị nhất của khu nhà này gọi là Kazamidori-no-yakata do một kiến trúc sư người Đức thiết kế. Người ta gọi nó như vậy vì nó có cái tháp canh hình chong chóng trông giống như con gà trống. Căn nhà có không khí trang nghiêm và đã được chính phủ chọn làm tài sản văn hóa quan trọng.
Khi bạn bước xuống đồi từ Kitano ra phía cảng, bạn gần như có thể cảm nhận được sự hiện diện của các thương nhân nước ngoài và những người khác đã cư ngụ nơi đây trong nhiều năm.
Bên cạnh những khu nhà cong có các nhà thờ, cũng có một giáo đường Do thái, một ngôi đền Ấn độ giáo. Thánh đường Hồi giáo Kobe là một tòa nhà rất ấn tượng, vượt hơn hẳn những tòa nhà xung quanh.
Còn có một ngôi đền Quan thánh với màu sắc rực rỡ, nơi thờ Quan Vũ. Kobe là nhà của mọi người thuộc hàng trăm quốc gia trên thế giới.

Phố Nam Kinh, khu phố của người Hoa với cả trăm tiệm ăn Trung Hoa, những cửa hàng tạp hóa đứng san sát nhau. Tất cả đều phô trương những bảng quảng cáo đầy màu sắc. Những người bán hàng và mùi vị thơm ngon của thức ăn mời gọi bạn vào quán. Có người vừa đi tản bộ vừa nhấm nháp một món gì đó.
Cầu cảng Mariken nằm phía Nam của hai quận này. Trước kia, tàu nước ngoài xuống hàng ở đây nhưng về sau họ thả neo tại những cầu cảng lớn hơn gần đó. Khu vực này nay được gọi là công viên Mariken và tàu thuyền ở đó chỉ dành cho những chuyến đi chơi lòng vòng trên biển.
Tháp cảng của công viên Kobe cao 108m và là biểu tượng của cảng. Từ chỗ ngồi quan sát trên đỉnh tháp bạn có thể thấy được quan cảnh đẹp mắt cảu thành phố. Xa hơn nữa là thành phố Osaka và đảo Shikoku.

Khu mua sắm lớn nhất Kobe Sannomiya nằm phía Bắc cảng, giữa hai ga Sannomiya và Motomachi. Khu mua bán có mái vòm kéo dài khoảng 550m và là nơi được nhiều người mua sắm biết đến.
Khu bên cạnh cũng nổi tiếng với nhiều tiệm bánh kẹo Tây phương. Khi cảng mở cửa cho các thương nhân nước ngoài vào làm ăn, họ đã mang theo kĩ thuật làm bánh phương Tây và từ đó một số các nghệ nhân lành nghề đã mở cửa hiệu ở đây. Người dân Kobe thưởng thức bánh kẹo rất tinh tế.

Tai họa giáng xuống Kobe vào ngày 17/1/1995 với trận động đất mạnh 7,2 độ Richte đã làm sụp đổ hầu hết nhà cửa, cao ốc, phá hủy đường cao tốc, vặn cong các đường ray. Có hơn 6400 người chết và khoảng 450.000 người không còn nhà ở.
Nhưng người Kobe đã nhanh chóng hồi phục và bắt đầu việc tái thiết. Trận động đất đã để lại bài học quý giá về tính đoàn kết của con người.
Các tình nguyện viên đã khởi xướng phong trào “Thư cảm ơn từ Kobe”. Tâm nguyện của những người dân Kobe dành cho những lá thư là : Chúng tôi cảm ơn những người đã giúp chúng tôi sau trận động đất và mời họ đến thăm thành phố của chúng tôi để củng cố mối quan hệ đã có”.
Cho đến nay, người dân Kobe đã gửi gần 20 triệu lá thư cảm ơn và cũng đang gửi hàng cứu trợ đến nhưng nơi khác trên thế giới đang bị nạn.


Đã 13 năm trôi qua kể từ trận động đất đó. Năm 2002, Kobe là chủ nhà của một số trận trong giải Vô địch thế giới 2002. Dân chúng ở đây bắt đầu lạc quan trở lại và thành phố lại xinh đẹp như xưa.
Theo Nipponia