KHÔNG CÓ GÌ GỌI LÀ GIÚP KHI CHÚNG TA CÙNG SỐNG DƯỚI MỘT MÁI NHÀ.
Một cậu bé hớn hở chạy vào khoe với người cha đang cặm cụi rửa chén ở trong bếp.
- Ba ơi con vừa mới giúp mẹ lau xong nhà rồi nè.
Người cha khựng lại vài giây rồi nghiêm nghị nói:
- Con à, sau này đừng bao giờ giúp mẹ làm việc nhà nữa nhé.
Đứa bé khó hiểu thắc mắc:
- Tại sao lại không được giúp ạ?
Lúc này người cha mới ôn tồn giải thích:
- Con thấy đấy, mỗi lần ba rửa chén có nói là giúp mẹ rửa không, mỗi lần ba dọn nhà có nói là giúp mẹ dọn không, không đúng không, tại sao vậy?
Tại vì chúng ta đều đang sống dưới cùng một mái nhà, chúng ta đều cần phải ăn cơm, đều cần dùng chén bát, mỗi viên gạch trong ngôi nhà này chúng ta cũng đều đang dùng chung, nên từ sau đừng bao giờ nói là giúp mẹ làm việc nhà nữa nhé, chúng ta chỉ đang làm việc mà chúng ta nên làm thôi.
Những lời này của người cha có thể sẽ ảnh hưởng đến cả cuộc đời của đứa bé, khiến trẻ cảm nhận được bản thân phải có trách nhiệm, nuôi dưỡng đức tính tự lập và biết yêu thương người phụ nữ của mình.
Trẻ con vẫn hay lầm tưởng rằng tất cả việc nhà đều là trách nhiệm của mẹ, và chúng chỉ đang gánh vác phần việc mà đáng ra chúng không phải làm.
Mỗi bậc làm cha mẹ nên giải thích cho trẻ hiểu rằng, ở nhà không có gì gọi là GIÚP, nếu có thì chỉ có trách nhiệm và đảm đương.
-St-