Từ ngày có con đường lên núi Ô Sìn (núi Dài), việc đi lại, vận chuyển hàng hóa, phòng chống cháy rừng ở khóm An Hòa B, thị trấn Ba Chúc, huyện Tri Tôn (An Giang) được thuận tiện, nhanh chóng hơn. Ông Lê Công Tảo - người có công mở đường, được bà con trong ấp bầu là Tổ trưởng Tổ Hợp tác bảo vệ phát triển rừng.

Cầu bê tông nối với con đường lên núi Dài ở khóm An Hòa B,
thị trấn Ba Chúc, huyện Tri Tôn
Ông Tảo là một trong những chủ vườn với hơn 30 năm làm vườn và có thu nhập cao nhất ở Ô Sìn. Hiện tại, ông có 6 ha đất vườn, phát triển khu vườn theo kiểu "3 tầng sinh thái”. Trên núi trồng sao và kê xen sầu riêng, tre Mạnh Tông, quýt, bơ. Thân sao làm trụ trồng tiêu, dưới tán rừng trồng sa nhân tím. Mỗi năm, đem lại thu nhập trên 200 triệu đồng.
Ngày trước, khi chưa có con đường, mỗi khi vào mùa thu hoạch trái cây, người dân phải cuốc bộ, vượt suối, chen rừng. Giờ đây, nhờ sự quyết tâm, đóng góp của ông Lê Công Tảo và người dân trong khóm nên con đường "mơ ước” của rất nhiều hộ dân đã trở thành hiện thực.
Nhờ có con đường mà người dân nơi đây đã có thể vượt quãng đường dài 3.557m từ chân núi lên đỉnh Ô Sìn thuộc khóm An Hòa B, thị trấn Ba Chúc, huyện Tri Tôn- nơi cao hơn 580m so với mực nước biển.
Đã mấy mươi năm, nhân dân Ô Sìn đã bỏ bao công sức để phủ xanh những cánh rừng, đồi trọc. Thế nhưng việc bảo vệ, khai thác đối với họ là một thử thách lớn. Khi đường lên núi, vào vườn không cách nào khác chỉ bằng cách đi bộ, băng rừng cả mấy giờ đồng hồ mới đến được nơi. Mùa mưa phải băng rừng trong cảnh mù trời, tối đất. Mùa khô thì thường xảy ra cháy rừng. Cho nên, mong mỏi lớn nhất của người dân là có được con đường lên núi, vận chuyển hàng hóa, bảo vệ rừng.
Chính vì vậy, câu chuyện làm đường luôn trăn trở với ông Tảo. Nhưng lấy đâu tiền để làm đường? Ông Tảo đưa ra cuộc họp dân trong ấp. Bà con bàn cách vận động kinh phí mọi nhà trong ấp và nhờ bộ đội đóng quân trên địa bàn cùng giúp sức xẻ núi, mở đường. Thế là cả ấp cùng đồng thuận.
Ông Tảo nhớ lại, ngày đầu ra quân, không khí làm đường hết sức rầm rộ. Đàn ông, trai tráng thì cưa cây, chẻ đá, xeo đá. Người thì khiêng đá, cát, trộn hồ, tráng bê tông. Chị em phụ nữ thì lo nước uống, thức ăn cho anh em làm đường. Đến nay, con đường lên núi Ô Sìn được hoàn chỉnh.
Ông Lê Hoàng Nhi, có gần 10 ha đất ở khóm An Hoà B chia sẻ: "Con đường lên núi tuy nhỏ, nhưng người dân ở đây mừng lắm. Giờ đây, dù trời nắng hay mưa, người dân vẫn có thể lên núi. Hàng hóa vận chuyển dễ dàng. Việc phòng, chống cháy rừng cũng nhanh chóng hơn trước”.
Đưa vào sử dụng con đường lên núi, bộ mặt Ô Sìn thay đổi rõ rệt. Việc đi lại trở nên thuận tiện hơn. Anh Chau Đét, một thợ thồ chuyên chở trái cây cho biết: "Trước kia, chưa có đường bằng bê tông mỗi ngày đi 2 chuyến mà mình mẩy ê ẩm, tay chân đau nhức. Còn bây giờ, ngày làm được cả chục chuyến, vừa có nhiều tiền, vừa đỡ mệt”.
Từ ngày con đường đưa vào sử dụng, cây trồng, phân bón, trái cây… được vận chuyển thông thương, nhanh chóng gấp nhiều lần so với trước kia. Nếu trước kia đi cả ngày trời thì từ ngày có đường bê tông, đi lại chưa đầy 20 phút. Nhộn nhịp nhất là vào mùa thu hoạch trái cây như sầu riêng, bơ, mãng cầu, xe gắn máy ngược xuôi chở thay cho người quang gánh.
Con đường Ô Sìn chính là cánh cửa mở ra, giúp cho hàng trăm hộ dân có hướng làm ăn mới, góp phần phát triển kinh tế xã hội trong vùng.
NGUYỄN NHÂN -
http://daidoanket.vn/index.aspx?chitiet=105714&menu=1372&style=1