Từ nhỏ tôi đã yêu núi và biển. Lớn lên, sự cuồng nhiệt với màu xanh càng khiến cho tôi mê mệt với núi non, biển đảo. Niềm đam mê đó đã đưa tôi đi tới các vùng miền của tổ quốc, cả những nơi chưa bao giờ được biết tới, chưa bao giờ có một dấu chân tàn phá của kẻ nào đó nơi phố thị, vô tình lết qua. Và Cô Tô là một trong những tình yêu của tôi. Tôi coi đó là hòn đảo của riêng mình.
Nằm trong quần thể Bái Tử Long, cách xa những đảo đá vôi đủ dạng hình huyền ảo của di sản, những con sóng đưa tôi ra xa, ngày càng xa sự ồn ào của chợ cá, hải cảng và khói bụi từ bánh của những chiếc xe chở vàng đen chuyên dụng. Gió ngày càng mạnh, của biển hiện ra dần dần. Ngoài xa, Cô Tô hiện ra nhỏ bé và yếu ớt giữa các cơn sóng biển khác hẳn trong vịnh. Những bãi cát dài, làn nước xanh mướt, ngọn hải đăng trầm mặc làm bạn. Tôi đã đến.
Trên chuyến tàu duy nhất trong ngày ra đảo xuất phát lúc 7h hàng ngày, khách khứa đang nhốn nháo quần áo, đồ đạc, beer, xe máy...chuẩn bị lên cầu cảng. Tuần nước lên, tàu vào sát bờ để khách có thể bước lên cầu dễ dàng. Trên bờ, từng nhóm xe ôm, người thân ra đón gọi nhau í ới, nhộn cả một góc cầu. Tôi khệ nệ vác balô, trại, ghế trên vai và không quên nhờ anh Thưởng (thuyền trưởng mà tôi đã quen trong nhiều chuyến ra Cô Tô trước đó) cùng anh em đưa giùm tôi chiếc xe máy lên bờ. Là một thuyền trưởng chạy xa bờ lâu năm, Thưởng có nước da đen đặc trưng mang vị mặn mòi của biển, cũng giống như nước da của tôi hay của bất kỳ một người dân xứ biển nào khác. Anh cười toét miệng và đưa cho tôi can xăng mua từ bờ:”Cái này trên đảo quý lắm đấy nhé! Hôm nào em về?”, “Em chắc phải 1 tuần hoặc 10 ngày nữa cơ. Chuẩn bị về em gọi nhé!”- Tôi trả lời. Nổ máy xe, chất tất cả đồ đạc lên trước và sau, Tôi từ từ tiến vào thị trấn và không bỏ quên hít hà mùi vị của đảo mà ngay cả chiếc xe máy của tôi cũng đã rất quen thuộc. “Minh, ra lúc nào đấy!”, “Em vừa ra xong!”, “Bao giờ về, chiều qua nhà anh nhé!”, đó là thứ đã quyến rũ tôi muốn gắn bó với xứ đảo này. Sự ấm áp, gần gũi và hiền hòa mà hào sảng của những người tôi quen trên đảo. Lừa lọc, gian dối và bẩn thỉu là một thứ tương đối sa xỉ.
Cô Tô là sự pha trộn của nhiều âm vực khác nhau trong ngôn ngữ Việt Nam do sự di cư của những người dân từ nhiều tỉnh tới đây. Dường như người Thái Bình, Nghệ An cũng chiếm một phần đáng kể. Gọi Cô Tô chính là gọi Cô Tô Lớn, hòn đảo chính. Bên cạnh còn có các đảo như Cô Tô nhỏ, Thanh Lân...v..v cùng những bãi cát nhỏ hẹp, đẹp như thiên đường. Số dân của các đảo này vào khoảng 7.000 người, trong đó Cô Tô Lớn chiếm 2/3. Tôi cho xe chạy ra hàng phi lao chắn gió trước bãi biển, bãi này không có tên, ngay khu dân cư và làm nơi đỗ tàu thuyền của ngư dân. Tôi thích cắm trại ở bãi này vì sự tiện ích của hàng phi lao và cũng gần trung tâm để có thể chạy qua, lại mua bán đồ đạc sinh hoạt. Trại đã dựng lên chỉ trong 30s, tấm trải, túi ngủ, ghế, đèn .v.v tất cả đã săn sàng cho một kỳ nghỉ trên hòn đảo của tôi.
Buổi trưa, theo lời mời tôi đến trung tâm huyện để gặp bạn bè và ăn trưa cùng nhau. Là những ngư dân nên đồ hải sản luôn luôn sẵn sàng. Sau vài chén nâng nâng, cả nhóm rủ nhau ra thuyền, vừa nhậu vừa hàn huyên và chiều thì có thể đi đánh cá tiếp. Ở Cô Tô các loại đặc sản như Bào Ngư, Hải Sâm...v..v không thiếu. Nghề lặn Ngao, Sò cũng mang lại một nguồn lợi hản sản lớn cho người dân trên đảo. Cái thú của việc ra Cô Tô là đắm chìm trong làn nước trong xanh, phẳng lặng trên các bãi biển của Cô Tô Lớn. Cắm trại 1 mình để đọc sách, nghỉ ngơi và ngẫm nghĩ những gì mình thích mà không sợ ai làm phiền tại bãi của Cô Tô Nhỏ (một hòn đảo không người), theo dân chài đi câu mực đêm, đi đánh cá, lặn Ngao bằng ống...Chỉ trời, đất, ta và biển khơi.
Mỗi lần ra, tôi thường vài ba ngày mới tắm nước ngọt 1 lần. Có lẽ vì ở bẩn đã quen nên cứ khi nhảy xuống biển, lên ngồi một lúc lại khô. Âu cũng là cái thói quen, bởi khi ra biển và tham gia các hoạt động liên quan tới biển thì chẳng quần áo nào có thể đủ cho thay vài bộ/ngày. Và cứ như thế, vị mặn cứ thấm dần vào da thịt. Đen, chắc và nồng.
(Những câu chuyện thú vị về đảo của tôi sẽ tiếp tục được tải lên trong các bài tiếp)