Nước biển ánh lên màu xanh ngọc, bờ biển cát trắng mịn và những người muốn khám phá hòn đảo lớn nhất của VN, ngoài những điểm đến nổi bật nhất, nên thuê một chiếc xe máy. Và tốt nhất nên thuê luôn người lái xe làm hướng dẫn viên.
Đời thường trôi qua giản dị ở hòn đảo cực nam đất nước - Ảnh: N.VinhChúng tôi chọn đi xe ôm để khám phá đảo vì trình độ đi xe máy của cả hai khá kém, vả lại ngồi đằng sau tiện chụp ảnh hơn nhiều.
Yên bình đảo ngọcNgười lái xe tránh những ổ gà đầy rẫy trên con đường đất đỏ một cách điêu luyện, bám thật sát xe chở cậu bạn chạy đằng trước. Cung đường dẫn chúng tôi qua những khu rừng đước, rừng cọ và những bãi biển dài tít tắp. Bờ biển phía tây hòn đảo là nơi có những bãi cát tuyệt vời nhất và là nơi hiếm hoi tại VN mà bạn có thể chiêm ngưỡng hoàng hôn trên biển.
Những chiếc thuyền sặc sỡ neo đậu san sát dưới nước. Phía trước những mái ấm đơn sơ của ngư dân trẻ em hồn nhiên vui đùa, còn các ông bố thì miệt mài khâu lại những chiếc lưới bị rách. Số lượng du khách đến Phú Quốc ngày một đông, nhưng so với những trung tâm du lịch biển khác của VN, cơ sở hạ tầng ở đây vẫn còn kém hơn. Bãi Trường với những hàng dừa xanh ngát là nơi có nhiều khu nghỉ tiện nghi nhất.
Ngồi uống trà trong một quán nhỏ ở An Thới, thị trấn lớn thứ hai trên đảo, chúng tôi yên lặng ngắm cảnh sinh hoạt đời thường của người dân nơi đây. Khu chợ hải sản tươi rói náo nhiệt một lúc trước giờ làm bữa. Những người đàn ông tụ tập ngồi chơi cờ tướng. Thật ra cảnh tượng thế này có thể bắt gặp ở bất cứ đâu trên đất Việt, nhưng chỉ khi dứt khỏi vòng quay cuộc sống của chính mình, dừng lại quan sát, bạn mới chiêm nghiệm được giá trị của những điều tưởng chừng đơn giản nhất.
Tại cực nam đảo ngọc, anh Bằng - một dân chài chuyên nghiệp từ tấm bé - nhận lời chở chúng tôi thăm các đảo nhỏ nằm rải rác xung quanh. Du khách đến Phú Quốc thích đi thuyền theo ngư dân ra biển để cùng câu cá, “hái trái cây của biển”. Chiếc thuyền đưa du khách đi qua hàng loạt hòn đảo nhỏ xinh. Anh bạn có mang theo ống thở, chân nhái nên hớn hở nhảy xuống biển, hết vẫy vùng thỏa thích lại lặn ngắm cá và san hô sặc sỡ dưới mặt nước. Còn chúng tôi chẳng mấy chốc đã câu được khá nhiều cá, tuy không mấy con bự nhưng ai nấy đều hài lòng.
Anh Bằng chuẩn bị bữa cơm trưa cho cả đoàn ở phía cuối con thuyền. Trong lúc rán những con cá mới câu, anh tranh thủ nhặt thêm vài loại rau mang theo. Cá tươi rán ngon tuyệt và món khóm tráng miệng cũng rất ngọt. Bữa ăn trưa ngay trên thuyền tươi rói, ngon không gì sánh bằng.
Bãi cát trắng tinh khôi yên lặng đến tê người - Ảnh: N.V. Thú đi xe ômChúng tôi tiếp tục chuyến thăm vòng quanh đảo cũng bằng xe ôm. Khu bờ biển phía đông con đường đã được trải nhựa nên mấy chiếc xe cứ thế phóng ào ào. Đi xe máy cũng có cái lợi vì gió làm không khí bớt phần oi bức. Những vườn chuối bạt ngàn, những vườn xoài cây cực lớn nặng trĩu quả... lướt nhanh hai bên đường. Con đường dần dẫn lên cao, thay vào những trái cây bây giờ chỉ còn là rừng rậm.
Khu rừng nhiệt đới ở phía tây bắc của hòn đảo còn khá nguyên sơ. Mấy chiếc xe len lỏi vào sâu trong rừng và giữa cái im vắng của rừng già, chỉ còn nghe tiếng suối chảy róc rách, mọi người đã quên mất thời gian đang trôi đi...
Chúng tôi về đến resort ở bãi Trường khi mặt trời chuẩn bị đi ngủ, thật đúng lúc để thưởng thức không khí biển lúc hoàng hôn và nhâm nhi một ly Gin-tonic. Sau khi ông mặt trời lặn xuống biển là lúc bầu trời chuyển sang màu xanh thẫm. Ngoài khơi chỉ còn ánh đèn leo lét của những chiếc thuyền đánh cá đang bập bềnh trước gió.
Vẫn còn lời hẹn với hai anh xe ôm hôm sau đi bãi Sao chơi và ăn cháo tôm hùm trong vườn nhà dân...
Ôtô ở Phú Quốc không sẵn, xe buýt vòng quanh đảo và taxi thì hoàn toàn không. Phương tiện thuận tiện nhất là xe máy. Nếu không muốn tự lái, bạn có thể bỏ thêm một chút tiền đi xe ôm bởi các lái xe ôm đều thông thạo địa hình và biết tường tận ngóc ngách của đảo. Với du khách nước ngoài, việc giao tiếp còn có trục trặc vì nhiều anh xe ôm không thạo tiếng Anh, nhưng với ngôn ngữ hình thể, điệu bộ linh hoạt của người bản xứ rồi chủ và khách cũng hiểu nhau cần gì.ALEX PFIEM - NAM VINH