Đó là một chuyến xe máy vòng vèo
Tây Nguyên của những lữ khách Hà Nội. Cung đường chạy xe máy xuất phát từ huyện Hòa Vang, TP Đà Nẵng, chạy dọc đường Đông Trường Sơn (14B) qua Thạnh Mỹ, Khâm Đức (Quảng Nam), Đăk Glei, Plei Kần (Kon Tum), Pleiku (Gia Lai), Buôn Mê Thuột (Đắc Lắc) và kết thúc ở Đà Lạt (Lâm Đồng).
Sau khi ăn trưa ở Đà Nẵng, chúng tôi lên đường. Nắng nhẹ, dải Trường Sơn lúc ẩn lúc hiện phía xa xa. Đường 14B từ Ái Nghĩa đi Nam Giang rất đẹp và vắng vẻ, hầu như không có xe cộ lưu thông. Thi thoảng chúng tôi mới gặp vài chiếc xe máy đi ngược chiều, còn ôtô thì tuyệt nhiên không gặp chiếc nào.
Chúng tôi ăn tối ở Đăk Glei sau khi không kịp tránh một cơn mưa rừng Tây nguyên rào rạt, đến nhanh và đi cũng rất nhanh. Đêm Trường Sơn đi về phía Ngọc Hồi rất lạ. Trời tối như bưng lấy mắt, sương giăng bảng lảng dưới ánh đèn pha. 6 chiếc xe máy cặm cụi chạy trên con đường hun hút gió, ngỡ như ở phía sau bóng đêm kia, có rất nhiều câu chuyện đang chờ…
Buổi sáng ở Plei Kần, nơi cách đó không xa là ngã ba biên giới Đông Dương. Cốc cà phê phố núi đậm đà với làn hương vấn vít trên đầu những ngón tay.
Cách Plei Kần gần 20km, chúng tôi gặp tượng đài chiến thắng Đăk Tô - Tân Cảnh. Tượng đài chiến thắng hôm nay dù chỉ là một khoảng đất nhỏ với 3 tấm bia tưởng niệm xếp liền nhau, nhưng vẫn làm cho chúng tôi bùi ngùi xúc động và rất đỗi tự hào.
Tiếp tục hành trình xuyên bình nguyên bạt ngàn nắng và gió, ngang qua những ngôi nhà rông điển hình của
văn hóa Tây nguyên. Chúng tôi tới tham quan Nhà thờ gỗ độc đáo và nhà ngục Kon Tum rồi lại hối hả chạy trong cái nắng cháy cây và rát bỏng sỏi đá. Từ đường 14B cách thị xã Pleiku 20 km về phía bắc, rẽ phải 25 km là thủy điện Yaly. Thác Yaly đẹp nhất Gia Lai ngày nào đã không còn, thay vào đó là một Sê san hiền hòa đêm ngày dẫn nước để làm ra nguồn điện cung cấp cho sản xuất và sinh hoạt của bà con quanh vùng.
Một góc Biển Hồ Tơ Rưng
Sau khi tới thăm Biển Hồ Tơ Rưng - đôi mắt của Pleiku vốn được hình thành từ một miệng núi lửa đã tắt cách đây hàng triệu năm, chúng tôi có hơn 1 giờ đồng hồ ngồi trên tầng cao nhất của khách sạn Hoàng Anh Gia Lai, nhẩn nha uống một tách cà phê ngào ngạt trong
âm nhạc Tây nguyên và chiêm ngưỡng phố núi Pleiku đang sôi động dưới tầm nhìn. Xa xa là núi Hàm Rồng cao 1.092 m mà đỉnh của nó cũng vốn là miệng của một ngọn núi lửa đã ngủ quên.
Đường từ Chư Sê đến Eađrăng thanh bình với những dải rừng cao su bạt ngàn, những hàng rào cúc quỳ tỏa hương thanh khiết, mùi của nắng, của gió, và của đất đỏ bazan. Một cơn mưa Tây nguyên nữa bất ngờ đón chúng tôi trên cao nguyên Đắc Lắc. Chúng tôi đến Buôn Hồ khi đêm đã về khuya, thêm một cơn mưa rừng dữ dội làm ngập lụt cả cái thị trấn bé nhỏ xinh xinh nhưng tiếc là ở đây không có nhà trọ. Mải miết chạy gần một giờ đồng hồ nữa, những mệt nhọc cũng tan biến khi cánh cửa Buôn Mê Thuột rộng mở đón chúng tôi vào.
Buổi sáng ở Buôn Mê Thuột trong lành và dễ chịu, chúng tôi chạy xe vòng vèo quanh các con phố. Theo nắng theo gió, chúng tôi đến hồ Lăk cách Buôn Mê hơn 80 km về phía nam để thử cảm giác cưỡi voi, cưỡi sóng trên cao nguyên. Hồ Lăk vốn là một trong những địa điểm
du lịch được yêu thích của du khách phương nam.
Trẻ em ở Đăm Rông
Chúng tôi rời quốc lộ 27 để rẽ vào tỉnh lộ 722 sau khi ăn trưa ở một cái chợ nhỏ. Con đường chạy vòng vèo quanh cao nguyên Lâm Viên (Langbiang) qua Paipi, Đăm Rông, Đạ Long, Đạ Sa và K’nớ…, ngang khu
du lịch Suối Vàng và gặp Đà Lạt ở ngã ba Tùng Lâm.
Chỉ có khoảng 65 km mà chúng tôi đi mất hơn 9 tiếng đồng hồ. Đầu tiên là vượt sông Krông Nô với một con đò tay kéo. Tiếp đến là những con dốc cát dài và cao chất ngất, những lối mòn cỏ dại dăng dày xuyên qua rừng nguyên sinh, những mép vực chênh vênh, gió hun hút thổi trên triền núi. Và lại những cơn mưa rừng làm cho con đường đã khó khăn lại càng thêm vất vả. Dọc đường đi, chúng tôi luôn gặp những lời động viên tiếp sức của bà con Kơ Ho tại mỗi bản làng nghỉ chân, nơi có những ngôi nhà gỗ sơn màu như trong cổ tích.
Đêm ở Đà Lạt. Đêm bình yên sau một ngày vất vả. Chúng tôi chui vào trong chăn ấm, mơ về một ngày mai nhìn ra hồ Xuân Hương, trên tay là cốc sữa đậu nành nóng, mắt lơ đãng nhìn theo những tà áo dài trắng đạp xe trên phố, ở phía xa xa kia, những giàn hoa ti gôn nở rộ dưới mái hiên nhà…
(Theo BDL).