Một buổi tối, ba người đi đến một ga xe lửa vào lúc quá mười giờ khoảng vài phút. Một trong ba người hỏi người khuân vác hành lý:
- Mấy giờ thì có chuyến tàu nữa đi Luân Đôn hả ông?
người khuân vác hành lý trả lời:
- Các ông vừa lỡ một chuyến rồi. Cứ một tiếng lại có một chuyến tàu, chuyển tiếp theo vào mười một giờ.
Họ nói:
- Thôi được, chúng ta đi uống rượu nào!
Và họ vào một cửa hàng ăn uống. Quá mười một giờ độ vài phút gì đó, họ chạy ra sân ga hỏi người khuân vác hành lý:
- Tàu đã chuyển bánh chưa hả ông?
Người khuân vác hành lý nói:
- Tàu chạy rồi còn gì. Tôi đã nói với các ông rồi mà, tàu chạy lúc mười một giờ!
Họ lại nói:
- Thôi được, chúng ta lại đi làm một chầu rượu nữa!
Còn người khuân vác nói:
- Chuyến sau là chuyến cuối cùng đấy, nếu các ông lỡ chuyến này nữa, các ông sẽ không đến được Luân Đôn đêm nay đâu!
Đến mười hai giờ, đúng lúc chuyến tàu cuối cùng chuyển bánh thì họ chạy hết sức ra khỏi cửa hàng ăn uống.
Hai trong ba người vừa cao vừa có đôi chân dài lên được tàu đúng vào lúc tàu ra khỏi ga, còn người thứ ba vừa thấp vừa béo lùn không chạy được nhanh nên anh ta bị rớt lại. Sau đó đột nhiên anh ta phá lên cười. Anh ta nói với người khuân vác đang đứng bên cạnh:
- Ông có nhìn thấy hai bạn của tôi chạy lên tàu và để tôi lại đấy không hả ông?
Người khuân vác trả lời:
- Tôi thấy họ lên được tàu rồi!
Anh ta nói:
- Hay thật, tôi mới là người sẽ đi Luân Đôn còn hai người kia chỉ đi tiễn tôi thôi!