Rời Ayutthaya, đọng lại trong tôi ngoài những tàn tích huy hoàng và nguy nga lộng lẫy còn có hình ảnh của một cô bé áo trắng váy xanh, hai ngón tay giơ lên hình chữ V khi tôi nâng máy ảnh lên. Em trả lời câu “cảm ơn” của tôi bằng một lời chào thân thiện “you are welcome!”...
Công viên lịch sử Ayutthaya có hàng chục hạng mục công trình như bảo tàng, chùa chiền, đền tháp được đánh dấu trong bản đồ du lịch của cổ thành. Có nhiều cách để khám phá vùng đất này. Du khách có thể thuê xe máy với giá dao động 150-300 baht/xe/ngày; xe đạp 40 baht/xe/; xe tuk tuk nhỏ cho 4 người 150 baht/giờ. Tại nhà ga và các bến xe buýt đều luôn có sẵn các dịch vụ cho thuê xe di chuyển, do đó bạn có thể tự do lựa chọn phương tiện phù hợp với lịch trình khám phá của mình.
Nhóm chúng tôi bị thuyết phục bởi một phụ nữ Thái nhanh nhẹn, nói tiếng Anh khá tốt và vốn hiểu biết khá phong phú về các điểm đến. Thời tiết ở Ayutthaya khá nắng và xe tuk tuk lúc này có lẽ là lựa chọn xác đáng. Chúng tôi cùng bàn thảo về kế hoạch di chuyển và các điểm đến dự kiến dựa trên một bản đồ Ayutthaya photocopy xin được từ cửa hàng cho thuê xe máy. Và một hành trình dạo quanh cổ thành thú vị bắt đầu.
Cố cung hoang tàn đổ nát của Ayutthaya
Wat Lokaya Sutha là nơi có bức tượng Phật nằm khổng lồ nghiêng đầu trên tòa sen, mặt hướng về phía đông, hai bàn chân chồng khít lên nhau với những ngón chân cân đối. Bức tượng được mặc áo cà sa vàng rực, cao 8m và dài khoảng 29m, làm bằng ximăng, phủ thạch cao và một số chỗ được người sùng đạo sơn son thếp vàng bằng những miếng mạ lá mỏng dính và nhỏ xíu. Nhiều người dân Thái Lan bày tỏ đức tin bằng việc dán tấm vàng lá lên các bức tượng Phật, tin sẽ được đức Phật phù hộ và che chở.
Wat Worachettharam
Wat Lokaya Sutha nằm gần hai ngôi đền khác là Wat Worapoh và Wat Worachettharam vốn đã bị phá hủy phần lớn trong một khu vực trồng đầy cây táo dại. Wat Worapoh chỉ còn là tàn tích với một ngôi mộ tháp có bề mặt kiến trúc hình răng cưa lồi lõm. Tương truyền đây là nơi có dấu chân Phật Thích Ca, tuy nhiên ngày nay không còn bất kỳ một dấu vết nào và người ta cũng không rõ thời điểm xây dựng ngôi mộ tháp.
Wat Worachettharam nằm đơn độc với một ngôi mộ tháp có chín chú gà trống mào đỏ, cựa vàng và bộ lông sặc sỡ đứng uy nghi đằng trước một bức tượng Phật. Nằm cạnh kênh đào Ayutthaya, Wat Worachettharam được vua Eakathosarot xây dựng năm 1593, khi vua Naresuan bị chết trong một cuộc chiến đấu với vua Tong - U của Burma. Để vinh danh anh trai, vua Eakathosarot cho xây một lò hỏa thiêu khổng lồ và 10.000 nhà sư đã được mời tới để cầu nguyện cho buổi lễ hỏa táng của hoàng gia.
Rời Wat Lokaya Sutha sau khi có một cuộc trò chuyện vui vẻ với những người bán hàng lưu niệm ở đây, chúng tôi đến thẳng cung điện hoàng gia - cố cung của Ayutthaya xưa kia. Khu vực này tập trung nhiều hạng mục thú vị nên có một dịch vụ di chuyển bằng voi dành cho khách du lịch đặc biệt ấn tượng. Chỉ cần bỏ ra 200 baht/người/giờ, du khách có thể ngất ngưởng ngồi trên lưng voi đi dạo quanh khu vực cung điện và các ngôi đền chùa quanh đó, hay đơn giản chỉ là ngồi xem những chú voi làm xiếc và nghịch ngợm với du khách nước ngoài.
Tượng Phật nằm ở Wat Lokaya Sutha
Cố cung vốn là một nơi kín cổng cao tường và là nơi ở của tất cả đức vua và hoàng gia thuộc vương triều Ayutthaya. Được khởi xây bởi vua U - Thông và dưới giai đoạn trị vì của vua Borom Trailokkanat cũng như nhiều vị vua sau đó, rất nhiều công trình và hạng mục đã được thêm vào. Rất tiếc là cuộc xâm lăng hủy diệt của người Burma đã tàn phá tất cả, chỉ để trơ lại giữa đất trời bộ nền móng bằng gạch, một số cột nhà và những bức tường tróc mẻ.
Wat Phra Si-sanpeth là một hạng mục không thể tách rời với cố cung. Tiêu điểm của Wat Phra Si-sanpeth là ba ngôi mộ tháp kiểu Ceylonese (Sri Lanka) đứng sừng sững bên nhau, giống như kiến trúc của chùa Phật Ngọc - Wat Pra Kaew ở Bangkok, vốn là nơi cất giữ thiêng liêng tro cốt của ba vị vua trị vì trong thời kỳ Ayutthaya. Hai ngôi mộ tháp được xây dựng bởi vua Ramathibodi II, một cho vua cha của mình là Borom Trailokkanat và một cho người anh em - vua Borom Rachathirat III. Ngôi mộ tháp còn lại chứa tro cốt của chính vua Ramathibodi II và được xây dựng bởi vua Borom Rachnophtthangkun.
Ba ngôi mộ tháp của Wat Phra Si-sanpeth
Wat Phra Si-sanpeth là một ngôi đền riêng biệt của hoàng gia, do đó không có bất kỳ một vị sư tăng nào cư trú ở ngôi đền này dù họ vẫn thường được mời đến vào các buổi lễ hỏa táng của hoàng gia hay tham dự vào các nghi lễ tôn giáo khác. Năm 1500, vua Ramathibodi II ra lệnh đúc một bức tượng Phật dát vàng cao 16m để các thành viên của hoàng gia có thể bày tỏ sự sùng kính của mình, tuy nhiên kẻ xâm lăng Burma năm 1767 đã gỡ bỏ toàn bộ lớp vàng trên bức tượng và trên nhiều đồ vật trang hoàng khác. Sau này, vua Rama I (1782-1809) đã cho chuyển cốt của bức tượng này về chùa Wat Pra Cetuphon ở Bangkok.
Ngày nay, cả cố cung và ngôi chùa đều được chính quyền chú ý gìn giữ, bảo tồn và khôi phục một số hạng mục (như đoạn chóp tròn trên đỉnh của ba ngôi mộ tháp), tuy nhiên vẫn không che giấu được sự tàn phá của chiến tranh và thời gian. Sự điêu tàn đổ nát của nơi từng một thời vương giả sẽ khiến bạn ít nhiều tiếc nuối và hẫng hụt.
Màu hoa đại đỏ và trắng vẫn nở kín trên tầng cây, nắng vẫn rực lên như lửa và hình ảnh những du khách cầm ô đi lang thang, hay ngồi co mình nơi góc tường gạch đỏ với một cuốn sách trên tay như muốn quên đi thời gian… sẽ trở thành những hồi ức đẹp về nơi này.
Học sinh xếp hàng vào thăm Wihaan Pra Mongkhon Bophit
Wihaan Pra Mongkhon Bophit là nơi cất giữ một bức tượng Phật ngồi bằng đồng khổng lồ lớn nhất ở Thái Lan, nằm gần kề khu cố cung và chùa Phra Si-sanpeth. Công trình từng bị lửa phá hủy nghiêm trọng trong thời kỳ suy sụp của Ayutthaya. Ngày nay, bức tượng được đặt trong một công trình thay thế, tuy không được tinh xảo và đẹp như trước đó nhưng vẫn là một địa điểm hấp dẫn khách du lịch trong và ngoài nước.